Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 332: Diễm áp hoa thơm cỏ lạ 1

Chương 332: Diễm áp hoa thơm cỏ lạ 1Chương 332: Diễm áp hoa thơm cỏ lạ 1
Trăm triệu không nghĩ tới, Lục Tư Viễn thế nhưng sẽ tưởng tượng đến phương diện này, Thẩm Miên có chút dở khóc dở cười.
“Không có khả năng”
“Ngươi đừng có khẳng định như vậy” Lục Tư Viễn càng suy nghĩ, càng cảm thấy loại khả năng này rất lớn, “Bằng không, ba ngươi vì sao lại không thương con gái ruột của chính mình mà đi thương con của người ta?”
Nơi này loan loan đạo đạo quá nhiều, một câu hai câu không thể nói rõ, Thẩm Miên không nghĩ tiếp tục đề tài này, “Chạy nhanh lên xe đi, chúng ta phải đi về, ta đã đói bụng rồi.”
“Ăn cơm muộn một chút không chết được người” Chính mình đang nghiêm túc phân tích, Thẩm Miên lại không để trong lòng, điều này làm cho Lục Tư Viễn thực bực bội, “Ta nói Chu Tư Vũ là con của mợ ngươi và ba ngươi, ngươi không nghe hiểu sao?”
Thẩm Miên trừng hắn một cái, “Vậy ngươi nói, ngươi có căn cứ gì?”
Thẩm Kiến Hoa cùng Dương Quý Phân căn bản không có gì lui tới, kiếp trước Thẩm Kiến Hoa nằm viện, mãi cho đến khi hắn chết, Dương Quý Phân cũng chưa đi thăm qua, không có khả năng có tư tình.
Cô không thể nói ra, bằng không sự tình cô trọng sinh, liền không thể giấu được.
“Ta sao có chứng cứ được chứ?” Lục Tư Viễn đúng lý hợp tình phản bác: “Ta lại không phải người một nhà các ngươi, cũng không quen biết mợ ngươi, ta chỉ là suy đoán.”
Vẻ mặt Thẩm Miên nghiêm túc hỏi hắn, “Suy đoán này thật cũng được, mà giả cũng được, đối với ta cũng không có ảnh hưởng gì, ba ta cũng chỉ thương một mình Tư Vũ, ngươi cảm thấy có cần thiết phải rối rắm không?”
Lục Tư Viễn: “......”
Hắn bị hỏi đến không còn lời gì để nói, nhìn khuôn mặt nhỏ gầy gây của cô, đột nhiên có chút đau lòng.
Thẩm Miên cũng đã nhận ra ánh mắt của hắn, nhưng cô không quá thích lừa tình ai, cho nên làm bộ như cái gì cũng không thấy ra được, giống như không có việc gì kéo đề tài ra.
Giống như mọi lần, cô ở nhà họ Lục ăn cơm chiều mới trở về, hai cô cháu Chu Lan Phương bởi vì ăn cơm trưa tương đối trễ, nên cơm chiều liền không ăn.
Khi cô ve đến nhà, Chu Tư Vũ còn mặc quần áo mới đi khoe ở trong thôn, mãi cho đến hơn 9 giờ tối mới trở về, trên mặt chất đầy tươi cười, vừa thấy chính là được người khác khen không ít.
Ngày kế, Chu Tư Vũ dậy thật sớm, mặc quần áo mới, vội vã ăn cơm, sau đó thúc giục Chu Lan Phương đưa cô đi trường học.
Không có gì ngoài ý muốn, cô một thân quần áo mới, dẫn tới các nữ sinh trong lớp một trận hâm mộ, ngay cả một ít bạn học nam cũng đỏ mặt nhìn lén, trong lòng Chu Tư Vũ âm thầm đắc ý.
Trong lớp có hai, ba bạn học nam có ý với cô, còn trộm nhét giấy vào trong sách cô, nhưng cô căn bản chướng mắt, cảm thấy bọn họ là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, xem cũng chưa xem, đã xé nát ném đi.
Khi Thẩm Miên đến lớp, nhìn thấy chính là một đống người vây quanh Chu Tư Vũ chật như nêm cối.
Loại sự tình này, ở trong trường học một chút cũng không kỳ quái, mỗi người đều hiếu kỳ, đặc biệt là khi nhìn thấy sự vật tốt đẹp, đều có tâm thái vây xem.
Cô im lặng không lên tiếng, đi đến chỗ ngồi, lúc này, cũng không biết là ai, đột nhiên ' oa ' một tiếng, “Thật xinh đẹp!”
Mọi người đều bị âm thanh này hấp dẫn lực chú ý, quay đầu liền nhìn thấy Thẩm Miên vừa mới chuẩn bị ngồi xuống.
“0a...”
Tức khắc, trong phòng học lại vang lên một trận âm thanh kinh ngạc.
Chu Tư Vũ còn tưởng rằng mọi người đang khen cô xinh đẹp, khóe miệng vừa mới giơ lên một nụ cười, kết quả liền thấy mọi người đều xoay người, cô theo tầm mắt nhìn qua, liền thấy Thẩm Miên đang mặc một thân quần áo mới.
Buổi sáng lúc cô đi học, Thẩm Miên vẫn còn đang ở trong phòng cọ xát, tất cả lực chú ý của cô đều chỉ ở trên người chính mình, căn bản không chú ý tới Thẩm Miên.
Không nghĩ tới, bộ quần áo này của Thẩm Miên so với bộ ngày hôm qua còn đẹp hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận