Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 342: Có cô gái nhỏ tìm nam ca?

Chương 342: Có cô gái nhỏ tìm nam ca?Chương 342: Có cô gái nhỏ tìm nam ca?
Văn phòng an tĩnh trong chốc lát, Nguyễn Dễ Dương mở miệng giải thích trước: “Lý Càng, ý của anh rể ngươi là, nhập hàng từ chỗ chúng ta, rồi tự mở cửa hàng làm ông chủ, nhưng chúng ta tính toán làm chuỗi, không thể phá lệ vì hắn”
Nguyễn Dễ Dương vốn là tính toán tới Lê Thành, nhìn xem có hạng mục đầu tư gì hay không, cuối cùng, khi biết Hạ Nam cùng Lý Càng quyết định mở một nhãn hiệu cao cấp, hắn lựa chọn nhập cổ, vừa lúc Lam Càng hiện tại cần người góp vốn.
Tuy rằng chỉ có 20% cổ phần, nhưng nhiều ít vẫn có chút quyền lên tiếng.
Nhãn hiệu vừa mới khởi bước, không thể bởi vì một người, liền phá hủy kế hoạch.
“Không cần phải để ý đến hắn.” Nhắc đến người anh rể này, Lý Càng liền rất ghét, “Hắn ta chỉ muốn đua đòi, cũng không nhìn xem năng lực của chính mình, luôn cho rằng chính mình rất có tài hoa, muốn một bước lên trời.”
Nếu không phải thấy chị sống khổ sở, hắn mới sẽ không quản Uông Đông Thành.
Đương nhiên, cũng không đại biểu hắn sẽ chiều theo Uông Đông Thành.
Anh Nam luôn luôn không thích người khác dựa vào quan hệ, đi cửa sau, nếu không phải bởi vì hắn, Uông Đông Thành nào có tư cách làm cửa hàng trưởng?
Sinh viên thì như thế nào?
Không bản lĩnh, có học trường đại học nổi danh cũng vô dụng.
“Người anh rể này của ngươi xác thật cần mài giữa” Nguyễn Dễ Dương nói chuyện thực trực tiếp, “chị của ngươi xinh đẹp như vậy, sao lại tìm một 'của nợ' như hắn?”
Nói thật, hắn cảm thấy trên người Uông Đông Thành, không một chút nào có thể xứng với Lý Thơ Bình.
Lý Càng thở dài một hơi, nửa thật nửa giả nói: “Việc này anh Nam có trách nhiệm rất lớn, nếu anh Nam xuất ngũ sớm một chút, nhận thức chị của ta, chị ấy cũng sẽ không bị tên Uông Đông Thành kia lừa mất”
Tiếng nói vừa dứt, đã bị một ánh mắt của Hạ Nam hạ gục.
Hắn chạy nhanh giải thích, “Đừng có hiểu lầm, ý của ta là, nếu chị của ta nhìn thấy anh Nam ưu tú như vậy, sẽ chướng mắt Uông Đông Thành, người đã nhìn thấy hùng ưng, trong mắt sao còn bao dung được quạ đen, đúng không?”
“Nga....” Nguyễn Dễ Dương kéo dài âm cuối, một bộ dáng hiểu rõ.
Lý Càng lại nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên vỗ trán một cái, “Ngươi xem ta, bị Uông Đông Thành làm cho tức đến quên mất một chính sự.”
Hắn nhìn về phía Hạ Nam, “Anh Nam, có một cô gái nhỏ tìm anh”
“Có cô gái nhỏ tìm anh nam?”
Nguyễn Dễ Dương tức khắc tò mò nhìn về phía Hạ Nam.
Tên này từ nhỏ đến lớn, bên người không có một người bạn khác phái nào, thời tiết thay đổi từ bao giờ?
Hạ Nam nhướng mày, tựa hồ đoán được cái gì, “cô bé đang ở đâu?”
Lý Càng cười xấu xa, “Miên, mau tiến vào.”
Thẩm Miên ở ngoài cửa đứng một hồi lâu, cũng phát giác ra, Lý Càng đã quên mất cô, nghe ba người nói chuyện, cô cũng không tiện đánh gãy, đang cân nhắc, Lý Càng bao giờ mới có thể nhớ tới cô, liền nghe được tiếng la của Lý Càng.
Cô nhấc chân đi vào, vừa lúc đối thượng với tầm mắt của Hạ Nam.
“Anh Hạ.”
“n”
Hạ Nam nhàn nhạt theo tiếng, không chờ hắn nói, Nguyễn Dễ Dương liền tò mò hỏi.
“Cô gái nhỏ, chúng ta có phải đã từng gặp qua hay không?”
Một khắc khi nhìn thấy Thẩm Miên, hắn cảm thấy mắt sáng lên, cô gái nhỏ, lớn lên cũng thật xinh đẹp, giá trị nhan sắc này có thể đi đóng phim.
Nhưng nhìn kỹ lại, hẳn lại cảm thấy thực quen mắt, lại nói tiếp, hắn tới Lê Thành không được bao lâu, hẳn là chưa thấy qua cô mới đúng, nhưng vẫn cứ cảm thấy thực quen mắt.
“Đã gặp qua” vẻ mặt Thẩm Miên quẫn bách, “Người giống ăn mày ở chợ bán thức ăn kia chính là em”
“A? Là em sao?” Nguyễn Dễ Dương vốn dĩ cũng chỉ thuận miệng hỏi, không nghĩ tới thật sự đã gặp qua.
Lần trước, Thẩm Miên tóc rối tung, mặc đồ thiếu tay thiếu chân, so với hiện tại như hai người khác nhau, cho nên hắn mới không nhận ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận