Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 343: Cùng bệnh tâm thần

Chương 343: Cùng bệnh tâm thầnChương 343: Cùng bệnh tâm thần
đánh nhau là chuyện như thế nào?
Thấy bộ dáng kinh ngạc của Nguyễn Dễ Dương, Thẩm Miên xấu hổ cười một chút, “Lần trước em xảy ra chút chuyện.”
Nguyễn Dễ Dương phụt cười, “Đánh nhau cùng một kẻ bị bệnh tâm thần đúng không?”
Thẩm Miên: “......”
Cô là một bác gái lớn tuổi, thế nhưng bị một cậu thanh niên trêu chọc.
“Cùng tên bệnh tâm thần nào đánh nhau?” Đáy mắt Lý Càng cũng bắn ra tia bát quái, “Chuyện khi nào? Sao anh lại không biết?”
Đây chính là người hắn cứu ra từ trong tay bọn buôn người, tuyệt không thể bị một tên bệnh tâm thần ức hiếp được!
Thẩm Miên hơi hơi mếu, “Việc này nói ra thì rất dài”
Tình huống ngày hôm đó, cô thật sự không nghĩ nhắc lại.
Lý Càng còn muốn bát quái, một ánh mắt của Hạ Nam giết lại đây, hắn tức khắc thành thật, chột dạ SỜ sờ mũi, còn thực săn sóc gọi Nguyễn Dễ Dương đi ra ngoài.
“Phân xưởng bên kia có chút việc, ngươi cùng ta đi qua một chuyến đi” Nguyễn Dễ Dương cũng là nhân tỉnh, tự nhiên hiểu được ý tứ của hắn, mắt hàm thâm ý nhìn thoáng qua Hạ Nam, sau đó cười cùng Lý Càng đi ra ngoài.
Hai người vừa mới ra khỏi cửa không bao lâu, Lý Càng liên gấp không chờ nổi hỏi, “Mau nói cho ta nghe xem là chuyện gì? Ngươi chừng nào thì đụng tới cô bé này.”
“Ngươi trước nói cho ta nghe một chút đã, cô bé là ai”
Nguyễn Dễ Dương phát huy bản chất của người làm ăn, một chút cũng không muốn có hại, muốn nghe bát quái có thể, nhưng trước hết phải kể những thứ hắn biết ra đã.
“Cô bé là một học sinh nghèo khó được anh Nam giúp đỡ, là một cô gái nhỏ thực thông minh, anh nam nói ánh mắt của cô bé rất đẹp, cho nên coi cô bé như em gái, đối xử với cô bé không tồi”
Lý Càng thật thật giả giả, đơn giản nói quan hệ giữa Hạ Nam cùng Thẩm Miên.
“Anh Nam từ bao giờ có tình thương như vậy?” Nguyễn Dễ Dương đối với lời nói của Lý Càng sinh ra nghỉ ngờ.
Hạ Nam là người thế nào, hắn không rõ ràng sao?
Bọn họ chơi với nhau từ thời còn cởi truồng, anh Nam có khả năng giúp đỡ học sinh nghèo khó, nhưng không có khả năng ngầm đi gần với cô như vậy, Lý Càng khẳng định chưa nói thật.
“Tâm tư của anh Nam, ngươi và ta có thể nhìn thấu sao? Nếu như bị chúng ta nhìn thấu, kia vẫn là anh ấy sao?” Lý Càng liên tiếp hỏi lại.
Nguyễn Dễ Dương không còn lời gì để nói.
“Được rồi, ngươi nói nhanh lên, Thẩm Miên cùng tên bệnh tâm thần đánh nhau là chuyện như thế nào?” Lý Càng thúc giục.
“Ngươi biết vừa rồi vì sao ta không nhận ra cô bé này không?” Ngẫm lại cảnh tượng lúc đó, Nguyễn Dễ Dương cảm thấy có chút khôi hài, “cô bé lúc ấy mặc như ăn mày, tóc tai lộn xộn, ta nghĩ cô bé là ăn mày thật, lúc ấy cô bé còn không cẩn thận đụng vào anh Nam, ta còn tưởng rằng cô muốn ăn va cơ.”
Nếu không phải phát hiện anh Hạ Nam nhận thức Thẩm Miên, hắn có khi còn ném cho cô hai mao tiền.
Lý Càng nghe hắn nói Thẩm Miên giống ăn mày, tức khắc mở to mắt, âm dương quái khí nói, “Ngươi là công tử thủ đô, khẳng định ăn ngon mặc đẹp, ngươi không biết nhân gian khó khăn, ngươi khả năng cũng không biết, một kiện quần áo của ngươi, là chi tiêu một năm của cả một gia đình khác”
Nói xong, hắn đạp bước rời đi, ném một mình Nguyễn Dễ Dương ở phía sau.
Nguyễn Dễ Dương: “......
Hắn có hơi chút buồn bực, vừa rồi còn đang tốt, mọi người cùng nhau bát quái rất vui vẻ, hắn chỉ nghĩ lầm Thẩm Miên là một ăn mày, sao liền mặt đỏ đâu?
Thẩm Miên khi đó thật sự có hơi chút giống ăn mày, được không.
Giữ gìn cô gái nhỏ này như vậy, Nguyễn Dễ Dương càng thêm xác định, quan hệ giữa Hạ Nam cùng Thẩm Miên, không phải đơn giản như Lý Càng nói.
Lý Càng trước đó khẳng định không nói thật.
Cô bé này không chỉ quan hệ tốt cùng Hạ Nam, mà quan hệ với Lý Càng cũng nhất định không tồi.
Xem ra, anh Nam ở Lê Thành may năm nay, đã xảy ra không ít chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận