Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 344: Cảm ơn anh Hạ.

Chương 344: Cảm ơn anh Hạ.Chương 344: Cảm ơn anh Hạ.
Trong văn phòng, Hạ Nam ra hiệu cho Thẩm Miên ngồi xuống, rót cho cô một ly nước ấm, khom lưng ngồi ở đối diện cô.
Thẩm Miên bưng ly nước lên nhấp một ngụm, phân vân có nên trực tiếp chào tạm biệt Hạ Nam hay không, chút việc nhỏ của chính mình vẫn không cần phiền toái hắn.
Không đợi cô nói, hắn liền nhướng mày hỏi, “Em tới một mình sao?”
“Không phải” Thẩm Miên hai tay bưng ly nước lắc đầu, “Lục Tư Viễn ở bên ngoài chờ em”
Hạ Nam gật đầu, nhẹ nhàng “ ân ' một tiếng, theo sau nhàn nhạt hỏi, “Sắp đến thi cuối kỳ rồi, em lên cao trung sẽ không có biện pháp làm buôn bán hiện tại, có tính toán gì không?”
Thẩm Miên: “......”
Cô nên nói anh thông minh, hay vẫn là thông minh đâu?
Từ lúc ngồi xuống, hắn cũng chưa hỏi cô vì sao lại tới, sau đó vừa mở miệng liền trực tiếp đánh trúng yếu hại.
Muốn không bội phục hắn, cũng không được.
Đề tài xả đến đây, Thẩm Miên cũng không gạt, dứt khoát nói thật, “anh Hạ, em cùng Lục Tư Viễn đã thương lượng với nhau, tính toán mở một cửa hàng ở trong thành phổ, chuyên môn bán nông sản phẩm”
“Không phải việc làm ăn lâu dài, nhưng tạm thời kiếm chút tiền cũng không thành vấn đề.” Hạ Nam nói.
Anh Hạ quả nhiên thông minh, nói thẳng ra lợi và hại.
“Em và Tư Viễn hiện tại vẫn là học sinh, không có quá nhiều thời gian, cũng không có năng lực quá lớn, cho nên chúng em muốn chậm rãi tồn chút tiền trước, về sau lại đổi nghề.”
“Tìm được cửa hàng chưa?” Hạ Nam hỏi.
“Còn chưa có.” Thẩm Miên lắc đầu.
Cửa hàng tốt nhất là thuê ở phụ cận chợ bán thức ăn, nhưng nơi đó giống như không có cửa hàng trống, cho dù có, cô cùng Lục Tư Viễn là hai đứa trẻ, cũng không nhất định có thể thuê được.
Còn có một ít vấn đề, người khác cũng sẽ cảm thấy đứa trẻ không xử lý được.
Tỷ như, về sau buôn bán tốt, người khác sẽ đỏ mắt, khả năng sẽ sinh ra rất nhiều chuyện vô cớ.
Tựa như bọn họ hiện tại, buôn bán mỗi tuần tốt như vậy, một ít tiểu thương ở chợ bán thức ăn liên có chút đỏ mắt, nhưng cũng may bọn họ chỉ bày quán hai ngày cuối tuần, cho nên người khác mới có thể tạm thời chịu đựng.
Hạ Nam nâng chung trà lên uống một ngụm, nhàn nhạt nói, “Chuyện này trước không nên gấp gáp, hai ngày tới anh sẽ bớt thời gian giúp em nhìn xem có địa điểm thích hợp hay không”
Ánh mắt Thẩm Miên sáng lên, “Cảm ơn anh Hạ.”
Cô không thoái thác, rất hào phóng nói lời cảm tạ, cô xác thật thực cần Hạ Nam hỗ trợ, có hắn ra mặt, liền tương đương với che chở bọn họ, người bình thường cũng không dám tìm phiền toái.
“n” Hạ Nam gật đầu, thình lình hỏi một câu, “có phải có chuyện øì cần anh hỗ trợ không?”
Thẩm Miên: “......”
Việc mà cô cần hắn hỗ trợ, hắn đều đã an bài xong, cô còn có thể nói cái gì?
Nghĩ nghĩ, cô nói: “Không có.”
Hạ Nam lại hỏi một ít về tình huống học tập của cô, Thẩm Miên đều nhất nhất trả lời.
Nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, hắn đứng dậy, “Không còn sớm, các em trở về sớm một chút đi”
Hai vị thành niên trở vê quá muộn không an toàn.
Thẩm Miên ban đầu cũng tính toán cáo từ, vừa nghe vậy, lập tức đứng lên, “anh Hạ, em đi về trước”
Nói xong, cô xoay người đi đến cửa.
“Chờ một chút” Hắn đột nhiên gọi cô lại. “Làm sao vậy?”
Thẩm Miên nghi hoặc quay đầu, liền thấy hắn hơi hơi nhấp môi mỏng, ánh mắt có chút quái dị nhìn chằm chằm quần cô.
Cô kỳ quái cúi đầu nhìn thoáng qua, đầu '“ ong ° một chút, như bị sấm đánh trúng, cả người hóa đá tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận