Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 346: Hắn là ta tiểu thúc

Chương 346: Hắn là ta tiểu thúcChương 346: Hắn là ta tiểu thúc
Hạ Nam ôm cô xuống dưới lầu, cũng may là thời gian đi làm, bên ngoài không có ai, ngoại trừ bảo vệ ở ngoài cửa, hai người cũng không đụng tới ai.
Thẩm Miên ngồi trên ghế phụ, cũng không dám lộn xộn, cô sợ làm do ô tô.
Hạ Nam trầm mặc ngồi ở vị trí điều khiển, lái xe rời khỏi nhà máy.
Lý Càng cùng Nguyễn Dễ Dương từ phân xưởng ra tới, đúng lúc nhìn thấy hắn lái xe rời đi.
“Anh Nam đi đâu vậy?” Nguyễn Dễ Dương kỳ quái hỏi.
“Còn phải hỏi sao?” Lý Càng một bộ ánh mắt ngươi giống như không quá thông minh, “Khẳng định là đưa bé Miên trở về.”
Anh Nam đối với cô bé kia thật sự rất tốt.
Nhưng nói lại, hắn cũng rất thích cô gái kia, có đôi khi liền suy nghĩ, ba mẹ hắn khi đó sao không sinh cho hắn một em gái đáng yêu như vậy.
Gien nhà hắn tốt, nên sinh nhiều con.
Tổng kết xuống dưới, kết quả là ba hắn khẳng định “ lười biếng “
Hạ Nam mang theo Thẩm Miên trực tiếp đi vào khu mua sắm trong thành phố, hắn mang cô mua một cái quần, sau đó lại mang cô đi mua mấy bao băng vệ sinh, ban đầu Thẩm Miên chỉ nghĩ mua một bao.
Nhưng khi trả tiền, hắn trực tiếp bảo chủ quán lấy năm bao.
Lúc ấy bộ dáng chủ quán kinh ngạc, tựa như hoài nghi nhà hắn có mỏ quặng.
Niên đại này, không phải người trong nhà có tiền, đều luyến tiếc dùng cái này, băng vệ sinh chỉ có ở trung tâm mua sắm lớn mới có bán, cửa hàng nhỏ một chút, đều không mua được, bởi vì thứ này thuộc về đồ tiêu hao, giá cả cũng không rẻ.
Rất nhiều người luyến tiếc dùng.
Một lần lấy mấy bao, xác thật rất ít......
Mua xong băng vệ sinh, hắn mang cô đi WC thay quần áo, khi đi ngang qua một cửa hàng nội y, Thẩm Miên lại ngừng lại.
Tới loại trình độ này, Thẩm Miên đã không biết xấu hổ là cái gì, cô cắn răng một cái, cố ý giả vờ thực bình tĩnh nói: “anh Hạ, em muốn mua hai kiện nội 多
Bước chân Hạ Nam khựng lại, mặt vô biểu tình ' ân ' một tiếng.
Được cho phép, Thẩm Miên đi vào trong tiệm, tùy tiện chọn lựa hai kiện nội y, Hạ Nam trầm mặc không lên tiếng, tiến lên trả tiền, nhân viên cửa hàng là một cô gái xinh đẹp độ tầm 17-18 tuổi.
Nhìn thấy Hạ Nam soái khí như vậy, không khỏi hơi hơi đỏ mặt, nói một câu, “Anh của em tốt thật.” Cũng rất tuan tú.
Thời buổi này, thể diện của nam nhân tương đối mỏng, rất nhiều người vẫn còn giữ tư tưởng nam tử rất lớn, người chịu bồi nữ sinh tới mua quần áo cực hiếm.
Thẩm Miên tương đối nhỏ, không có khả năng là đối tượng của nam nhân này, cho nên nữ nhân viên nghĩ người này hẳn là anh cô.
Thẩm Miên vừa định gật đầu, liền nghe hắn nói: “Không phải”
Hai chữ thực ngắn gọn, lại xoá quan hệ giữa hai người không còn một mảnh.
“A?”
Nhân viên nữ sửng sốt một chút, biểu tình chậm rãi thay đổi.
Không phải anh?
Vậy sao lại bồi cô gái nhỏ này tới mua nội y? Sẽ không phải là người yêu chứ?
Đêều là nữ, Thẩm Miên liếc mắt một cái liền nhìn ra ý tưởng của nhân viên cửa hàng, cô sợ người khác hiểu lầm, vì thế bật thốt ra: “Đây là chú của em”
Vừa rồi cô cũng không biết, Hạ Nam vì sao sẽ nói không phải ' anh ' của cô, nhưng nếu phủ nhận, khẳng định là có nguyên nhân.
Hắn so với cô lớn hơn sáu, bảy tuổi, nói là chú của cô, nâng bối phận lên một chút, cô cũng không có hại.
Giờ phút này, Thẩm Miên không hề chú ý tới, sắc mặt Hạ Nam nháy mắt đen.
“Là chú của em sao?”
Trên mặt nhân viên nữ lại mang theo tươi cười, đưa túi nội y cho Thẩm Miên, lặng le khen một câu.
“Chú của em cũng thật soái, giống như đại minh tỉnh trong phim truyền hình.”
Cô chưa thấy qua ai soái khí như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận