Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 347: Cái này mang về hướng nước ấm uống

Chương 347: Cái này mang về hướng nước ấm uốngChương 347: Cái này mang về hướng nước ấm uống
Cảm nhận được khí lạnh đến từ trên người Hạ Nam, mí mắt Thẩm Miên nháy nháy, chạy nhanh lấy đồ đi theo phía sau hắn rời khỏi cửa tiệm.
Hai người một đường trầm mặc tới cửa WC, Thẩm Miên đi vào thay quần áo mới, sau đó mới cảm giác người được sống lại.
Nghĩ đến Hạ Nam chờ ở bên ngoài, cô lại một trận quẫn bách, lần này thật mất mặt quá độ, cũng may hiện tại cô còn nhỏ tuổi, bằng không về sau thật không có mặt mũi gặp hắn.
Yên lặng thở dài một hơi, cô cất quần áo dơ vào túi, lại nhìn áo của Hạ Nam cũng bị cô dính vào một ít, mặt cô nháy mắt đỏ ửng.
Chiếc áo này khẳng định không rẻ, biến thành cái dạng này, anh Hạ Nam khẳng định không muốn mặc nữa, cô vẫn nên mua chiếc áo mới cho anh ấy dil
Hiện tại trong tay có chút tiền, mua một chiếc áo mới cho Hạ Nam là không thành vấn đề.
Căng da đầu đi ra WC, Hạ Nam vẫn còn ở cửa chờ cô, không giống nhau chính là, thần sắc hắn không lạnh như trước đó.
Thấy cô ra tới, hắn nhàn nhạt hỏi một câu, “Xong rồi?” Thẩm Miên chớp chớp mắt, lấy hết can đảm gật đầu nói: “anh Hạ, áo của anh bị em làm dơ, cuối tuần em sẽ mua một chiếc mới đưa tới cho anh! Cái này anh đừng mặc nữa, em mang về giặt”
Quần áo tốt như vậy, ném cũng đáng tiếc, cô cứ mang về giặt sạch rồi nói sau!
Hạ Nam hơi hơi nhướng mày, ánh mắt dừng lại trên túi quần áo trong chớp mắt, sau đó duỗi tay tiếp nhận túi.
“Không cần em giặt”
Nói xong, nhấc chân liền đi.
“A?” Thẩm Miên sửng sốt một chút, chạy nhanh đuổi theo, “Anh định bỏ đi luôn sao?”
Quần áo tốt như vậy, ném đi thật đáng tiếc?
Kỳ thật chiếc áo này, cho cô làm áo khoác cũng không tồi.
Hạ Nam nhướng mày, “Chỉ bị ô uế một chút, không đến mức phải ném đi, chính anh mang về xử lý, em mấy ngày này đừng đụng vào nước lạnh.”
Tuy rằng gia cảnh tương đối tốt, nhưng bởi vì tham gia quân ngũ, hơn nữa bị ảnh hưởng của ông nội Hạ, Hạ Nam cũng không có thói quen phô trương lãng phí.
Hơn nữa..... Hắn cũng không có ghét bỏ đồ do cô làm dơ.
Đáy lòng Thẩm Miên hơi hơi ấm áp, cô làm dơ quần áo của anh Hạ, hắn không bắt bồi thường, còn dặn dò cô đừng đụng vào nước lạnh, khiến cô có chút không biết nên làm như thế nào cho phải.
Nghĩ nghĩ, ánh mắt cô sáng lên, “anh Hạ, anh có biết gần đây có tiệm giặt quần áo nào không? Chúng ta đem quần áo đưa äi giặt đi? Tiền giặt em trả.”
Cô nhớ rõ, niên đại này đã có tiệm giặt quần áo.
Chỉ là cô không biết địa chỉ.
“Chuyện quần áo, em không cần lo lắng, anh sẽ xử lý” Ngữ khí hắn có hơi chút lãnh đạm, tựa hồ thật không để việc này ở trong lòng.
Thẩm Miên: “......”
Thấy hắn thật không có tính toán để cô bồi thường, cô cũng không hề dong dài.
Hai người trở lại trên xe, Hạ Nam không biết nghĩ đến điều gì, bảo cô chờ ở trong xe, chính mình lại rời đi trong chốc lát.
Khi trở lại, trong tay thế nhưng nhiều một túi đường đỏ.
“Cái này mang về, pha nước ấm uống”
“Ngai”
Thẩm Miên ngoan ngoãn nhận lấy.
Nên mua, không nên mua, cô đều đã nhận lấy, cũng không để ý việc nhận thêm một túi đường đỏ.
Ban đầu, Thẩm Miên đã từng nghĩ tới, về sau kiếm được tiền, nhất định phải hồi báo hắn, sau khi biết hắn cùng Lam Càng có quan hệ, cô liền trên cơ bản từ bỏ.
Phỏng chừng cô có dọn hết gốc gác ra, hắn cũng chướng mắt.
Đang nghĩ ngợi, liền nghe hắn đột nhiên lại lên tiếng, “Về sau mỗi tháng vào lúc này, đều sẽ như vậy, liên tục đại khái mấy ngày, chính em nhớ thời gian một chút, khi đến ngày, mang đồ vào, tránh cho xuất hiện tình huống như vậy”
Nói xong, hắn liền nhấp môi không hé răng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận