Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 349: Phá miên phiến chỉ

Chương 349: Phá miên phiến chỉChương 349: Phá miên phiến chỉ
tranh
“Chính ngươi cũng nói là một miếng băng rách, có cái gì đẹp mà xem?”
Thẩm Miên trừng hắn một cái.
Niên đại này, học sơ trung còn chưa có tiết sinh lý, internet cũng không phát đạt, người giống Lục Tư Viễn căn bản là không biết kiến thức sinh lý.
Nếu cô giải thích cho Lục Tư Viễn về băng vệ sinh, phỏng chừng còn phải giải thích cấu tạo cơ thể người.
“Đúng vậy! Chính là một cái băng rách, ngươi sao phải coi như bảo bối vậy? Ta cũng không đoạt của ngươi”
“Ngươi vừa rồi không phải đoạt sao?”
“Đó là bởi vì ngươi không cho ta xem.”
“Một cái băng rách, có cái gì đẹp mà xem?”
“Một cái băng rách, ngươi giấu cái gì mà giấu?”
Hai người ngươi một câu, ta một câu, cãi đi cãi lại quanh vấn đề cái băng, sau đó hai người đều cảm thấy việc này tựa hồ có hơi chút ấu trĩ.
Giống như, xác thật không có gì đáng để cãi nhau.
Hừ lạnh một tiếng, ai cũng không phản ứng ai.
Lục Tư Viễn đánh xe ngựa, càng nghĩ càng giận, cũng rất kỳ quái, anh Hạ đối với Thẩm Miên cũng thật quá tốt, không phải đưa cái này, chính là mua cái kia, trước kia mua đồ sử dụng được, hắn còn có thể lý giải.
Hiện tại mua miếng băng rách này làm gì?
Con bé này còn giữ như cục cưng bảo bối, bảo hộ gắt gao, thật là tức chết người đi được.
Lúc trước hắn cùng Đỗ Hiểu Huy đánh nhau, cũng không thấy cô bảo hộ gay gắt như vậy.
Mặt đường nông thôn có chút xóc nảy, trên xe có TV tốc độ đánh xe bò của Lục Tư Viễn so với ngày thường chậm hơn một ít.
Thấy Thẩm Miên vẫn luôn giữ chặt, hắn âm dương quái khí nói, “Đừng chỉ che chở miếng băng rách của ngươi, đỡ TV chút đi”
Thẩm Miên trợn trắng mắt, đặt tay cho có lệ ở trên thùng TV, làm cho Lục Tư Viễn tức chết đi được.
Bởi vì không muốn điệu cao khoe giàu, khi sắp đến thôn, Lục Tư Viễn dùng bao tải che thùng TV lại, vào thôn, tuy rằng gặp phải người quen, người ta cũng không phát hiện ra.
Một chiếc TV đen trắng cứ như vậy lặng lẽ trở về nhà.
Ông ngoại Lục biết Lục Tư Viễn mua TV, có chút tiếc tiền, nhưng càng có rất nhiều là cao hứng.
Cháu ngoại tuổi còn nhỏ, có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình kiếm tiên, điều này làm cho ông thực vui mừng.
Mọi người đều không nói rõ, nhưng trong lòng đều hiểu, sự tình mua TV không thể để cho hai vợ chồng Cao Trường Xuân biết, bằng không lại là một đống chuyện, cho nên Lục Tư Viễn đem TV tới trong phòng ông ngoại Lục.
Như vậy, buổi tối ông ngoại có thể nằm ở trên giường xem TV,
“Ông ngoại, hôm nay ông coi như nghỉ một ngày, đừng đan sọt tre, ngồi trong phòng xem TV một lát đi” Lục Tư Viễn kéo ông ngoại Lục vào trong phòng, cũng kêu Thẩm Miên cùng Tiểu Thúy đi vào, “Tới, hôm nay vui vẻ, chúng ta đừng làm việc nữa, xem TV đi”
“em TV đến trong phòng cháu đi!”
Ông ngoại Lục lớn tuổi, trong phòng có mùi, ông sợ người trẻ tuổi không quen.
Thẩm Miên nhìn thấu tâm tư của ông, cười ngọt ngào nói: “Ông ngoại, TV để trong phòng ông tốt hơn, nếu để trong phòng Tư Viễn, hắn mỗi ngày xem TV đến nửa đêm, sẽ ảnh hưởng đến học tập.”
Ông ngoại Lục vừa nghe vậy, quả nhiên không đề cập tới việc chuyển TV đi nữa.
Thời đại này, TV đen trắng có hai cái dây anten thu tín hiệu, nếu hình ảnh không tốt, chỉ cần chuyển động dây anten, hình ảnh sẽ dần dần rõ ràng, Lục Tư Viễn lần đầu tiên chạm vào loại TV đen trắng này, thời điểm chuyển dây anten thật cẩn thận.
Một buổi trưa, bọn họ thay đổi vài kênh, chỉ cần không rõ ràng lắm, liền kêu Lục Tư Viễn chuyển dây anten, mỗi lần hắn đều trợn trắng mắt, lại rất cần mẫn đùa nghịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận