Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 360: Ý tưởng không tồi

Chương 360: Ý tưởng không tồiChương 360: Ý tưởng không tồi
Nhưng cũng chỉ luống cuống một hồi, rất nhanh liền bình tĩnh xuống, anh Hạ dù thông minh, cũng không có khả năng nghĩ đến việc cô trọng sinh.
Thậm chí người thông minh, càng sẽ không tin tưởng chuyện như vậy, bọn họ chỉ tin tưởng khoa học.
Nghĩ vậy, trái tìm treo lên của Thẩm Miên hoàn toàn thả trở về.
“Đây là em nghiên cứu ra, trước đó chúng em nghĩ đi học không có thời gian quản lý cửa hàng, liền suy xét hết vấn đề, nghĩ tới nghĩ lui, dùng hình thức như vậy, chúng em tính sổ sẽ tiện hơn rất nhiều”
“Ừ.” Hạ Nam gật đầu, không chút nào bủn xỉn khen ngợi, “Ý tưởng không tồi, thích hợp với tình cảnh hiện tại của các em”
Cô gái nhỏ mười mấy tuổi chưa đi qua thành phố lớn, có loại đầu óc này, là cực hiếm thấy, cô đáng được khen ngợi.
Đây cũng không phải là dựa vào đầu óc của chính mình nghĩ ra được, mà là bắt chước, cho nên khi được Hạ Nam khen, Thẩm Miên có chút chột da, cười thực mất tự nhiên.
Hạ Nam cùng Lục Tư Viễn lại cho rằng cô là thẹn thùng, cũng không nghĩ nhiều.
Thấy thế, Thẩm Miên bất động thanh sắc nói sang chuyện khác, “Cửa hàng bán đồ ăn chúng em không tính toán trang hoàng lại, chỉ để mấy chiếc kệ để hàng là được”
“Em đã nghĩ ra kệ để hàng như thế nào chưa?” Tuy rằng là hỏi cô, nhưng trong giọng nói của Hạ Nam lại tất cả đều là chắc chắn.
Cô rất có ý tưởng, đã có kế hoạch, tám phần là kế hoạch tốt.
“Đã nghĩ kỹ rồi” Thẩm Miên gật đầu.
“Có thể vẽ ra không?” Hắn hỏi.
Ánh mắt Thẩm Miên sáng lên, vội vàng gật đầu, “Có thể.”
Anh Hạ chưa bao giờ là người thích nói lời vô nghĩa, nếu hắn hỏi, tám phần là nhận thức người biết về phương diện này.
Quả nhiên, cô vừa dứt lời, Hạ Nam liền nói: “Buổi tối trở về vẽ ra, ngày mai mang tới cho anh.”
Ý tứ chính là hắn tính toán hỗ trợ tìm người làm.
Biết hắn không phải người thích khách sáo, nếu mở miệng, khẳng định đã tính toán muốn hỗ trợ, Thẩm Miên thực vui vẻ, cô vốn đang đang rầu rĩ, đi nơi nào tìm người chế tạo kệ để hàng.
Có anh Hạ hỗ trợ, vậy là tốt rồi.
“Buổi tối trở về em sẽ vẽ luôn.”
sỪ”
Hạ Nam gật đầu. Hắn lại hỏi cô một ít vấn đề học tập, Thẩm Miên nhất nhất trả lời.
Hai người ngươi một câu, ta một câu, không nhanh không chậm, cũng không gián đoạn trò chuyện, Lục Tư Viễn liền cái khe hở chen vào nói cũng không có.
Cảm giác buồn bực, lại không thể hiểu được nảy lên trong lòng, cuối cùng đều bị hắn hóa thành sức ăn, một không cẩn thận, ăn no căng.
Trên đường trở về, hắn vẫn luôn kêu no khó chịu, Thẩm Miên cho hắn một cái trợn mắt.
Trở lại nhà họ Lục, cô liền vẽ ra tới, vốn định ngày hôm sau bán xong đồ ăn, sẽ đưa đi cùng với tiền thuê nhà cho Hạ Nam, kết quả hắn lại trực tiếp tới.
Hạ Nam nhận được bản vẽ, ánh mắt hơi lóe, sự tán thưởng bộc lộ ra ngoài.
Kỳ thi cuối kỳ càng ngày càng gần, có Hạ Nam hỗ trợ, Thẩm Miên bớt không ít tâm tư, cô cũng không bán dây buộc tóc nữa, đem tinh lực đều đầu nhập tới trên việc học.
Đại khái qua mười ngày, Hạ Nam bên kia liền thông tri kệ để hàng đã làm xong, hơn nữa còn hỗ trợ vận chuyển đến cửa hàng.
Hết thảy đều đã chuẩn bị ổn thoả, chỉ chờ hàng hóa lên kệ sẽ khai trương.
Thời tiết càng ngày càng nóng, Thẩm Miên trắng nõn chậm rãi lại bị phơi thành một cô bé đen nhẻm.
Mắt thấy cách kỳ thi còn có nửa tháng, Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn thương lượng một phen, nhất trí quyết định, trước không ra quán, chuẩn bị tốt một chút, nghênh đón kỳ thi sắp đến.
Chu Tư Vũ cũng giống như đã cảm giác được áp lực của kỳ thi, cũng không đi xem TV nữa, mỗi ngày sau khi tan học về nhà, còn đến nhà Triệu Hân Lan ôn tập một giờ mới về nhà.
Buổi tối đọc sách đến tận 8-9 giờ, so với Thẩm Miên còn chăm chỉ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận