Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 366: Ngươi tưởng hu chết ai a?

Chương 366: Ngươi tưởng hu chết ai a?Chương 366: Ngươi tưởng hu chết ai a?
“Tư Vũ cũng là lớn lên ở nhà cháu, miệng lại ngọt, ba mẹ cháu tự nhiên sẽ thích em ấy nhiều hơn một chút” Những việc này, Thẩm Miên đều dần dần đã phai nhạt, học xong sơ tam, trên tay cô có tiền, ba mẹ có thương cô hay không đều không quan trọng.
Cuộc sống sau này, đều ở trong tay của chính cô.
“Nơi nào là bởi vì miệng con bé ngọt chứ? Kỳ thật là bởi vì cháu......”
Bác Lưu nói đến một nửa, đột nhiên dừng lại, nghĩ đến thiếu chút nữa đã nói ra việc Thẩm Miên không phải con gái đẻ của Chu Lan Phương, cô nghĩ mà sợ.
Còn may cô phản ứng kịp.
Sự tình Thẩm Miên là đứa trẻ do Thẩm Kiến Hoa nhặt được, thế hệ trước trong thôn đều biết, nhưng loại việc đắc tội với người này, ai sẽ nói ra?
Niên đại này nhặt được đứa trẻ không phải chuyện hiếm lạ gì, mọi người đã sớm thấy nhiều không trách.
Vì việc sinh con trai ném con gái, thôn nào mà không có chứ?
Kỳ thật, lúc trước bác Lưu cũng đã từng hoài nghi, Thẩm Miên có phải con gái riêng của Thẩm Kiến Hoa hay không, nhưng khi Thẩm Miên càng ngày càng lớn, cô liền đánh mất ý tưởng này.
Hai cha con lớn lên một chút cũng không giống nhau, hơn nữa Thẩm Kiến Hoa vẫn luôn thực bổn phận.
“Bác gái, là bởi vì cháu cái gì?” Thẩm Miên chớp chớp mắt, vẻ mặt khó hiểu.
Bác Lưu xấu hổ “ ha hả ' cười hai tiếng, “Không có gì, cháu đã tan học, bác phải chạy nhanh trở về nấu cơm trưa, cháu cũng chạy nhanh trở về đi!”
Nhìn bóng dáng bác Lưu, Thẩm Miên cười khổ một chút, kỳ thật cô biết bác Lưu muốn nói cái gì.
Con gái riêng, đây là thân phận mà cả đời này cô không ném đi nổi.
Khi Thẩm Miên về đến nhà, Chu Lan Phương đang ở trong phòng bếp nấu cơm, Thẩm Kiến Hoa cầm cây búa, tu sửa cửa sổ.
“Ba” cô kêu một câu.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“A, ai u.....” Thẩm Kiến Hoa nghe được âm thanh hoảng sợ, cây búa đập trúng ngón tay, máu đỏ tươi chảy ra.
Nghe được động tĩnh, Chu Lan Phương từ trong phòng bếp chạy ra tới, vừa thấy tay Thẩm Kiến Hoa bị thương, liền hướng về phía Thẩm Miên gào lên.
“Ngươi cái con oắt chết đầm kia, ngươi tưởng hù chết ai hả?” “Con nhìn thấy ba ở nhà, cũng không thể chào hỏi sao?”
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, cô chỉ kêu một tiếng ba, cũng hù chết người sao?
Nghe vậy, Thẩm Kiến Hoa trừng mắt nhìn vợ một cái, “Là do chính ta thất thần, ngươi trách đứa trẻ làm gì?” Là đáy lòng hắn có việc, nghe được âm thanh của con gái, mới có thể bị dọa nhảy dựng, sao có thể trách con gái được?
Nhưng hắn cũng không đành lòng trách cứ vợ quá nhiều, trong khoảng thời gian này, gương mặt vợ đã gầy đi nhiều, khi hắn trở ve vừa mới nhìn thấy cô, đều thiếu chút nữa không nhận ra được.
“Đây không phải do ta đau lòng ngươi sao?” Chu Lan Phương thực ủy khuất, “Ngươi đã mệt mỏi một, hai tháng, vừa trở về, còn chưa có nghỉ ngơi đã bị thương, ta có thể không đau lòng ngươi sao?”
Chu Lan Phương đối với Thẩm Miên không tốt, nhưng đối với chồng, lại là toàn tâm toàn ý.
Nếu không phải Thẩm Kiến Hoa ở bên ngoài sinh một đứa con hoang, cô kéo Chu Tư Vũ về nuôi, một nhà ba người sẽ thật hạnh phúc.
Khi tuổi còn trẻ, cô không dám nháo, sợ sự tình thọc ra, Thẩm Kiến Hoa hoặc là không làm, hoặc đã làm phải làm đến cùng, trực tiếp ly hôn với cô, sinh hoạt cùng con hồ ly tỉnh kia.
Hiện tại lại sợ Thẩm Kiến Hoa mặc kệ Chu Tư Vũ, Hơn nữa, tiên Thẩm Kiến Hoa kiếm được đều mang về nhà, đối xử với cô cũng không tồi, cô mới không làm ầm ï.
“Miên, con đừng phản ứng mẹ con, tính tình của mẹ con vốn là như vậy” Biết là vợ đau lòng chính mình, Thẩm Kiến Hoa cũng không tiện lại trách cứ cô, chỉ có thể an ủi con gái.
Con gái gần đây tuy rằng lại đen đi một ít, nhưng cũng cao hơn, mặc quần áo mới, nói vậy trong khoảng thời gian này, vợ đối xử với con bé cũng không tồi.
Vợ tuy rằng miệng vẫn luôn không tốt, nhưng đã nghĩ thông suốt, trong lòng hắn thoải mái hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận