Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 392: Ba, ba thật sự nhẫn tâm như vậy sao?

Chương 392: Ba, ba thật sự nhẫn tâm như vậy sao?Chương 392: Ba, ba thật sự nhẫn tâm như vậy sao?
Trước tiên trở về sửa cửa sổ, không cho bạn học đón đưa cô, hạ dược trong chén, lại đột nhiên lấy cớ đi làm, hết thảy hoàn hoàn không có để lọt, ba cô tính thật là kỹ!
Nếu cô đoán không sai, chờ sau khi cô bị bỏ lỡ thi, Thẩm Kiến Hoa nhất định sẽ thả cô ra, nói là công việc không được, sau đó làm bộ làm tịch đưa cô đi đến trường học, biểu hiện rất thương yêu cô, bộ dáng thực tiếc hận.
Vì vuốt phẳng cảm xúc của cô, có khi cũng đóng kịch cãi nhau một trận cùng Chu Lan Phương.
Đặt ở kiếp trước, cô sẽ bị Thẩm Kiến Hoa làm cho cảm động rối tỉnh rối mù, sau đó sẽ nhận mệnh từ bỏ việc đi học, đi học may vá.
Nhưng đời này, cô sẽ không nhận mệnh, dù cho không cho cô đi ra ngoài, dù cho lần này bỏ lỡ thị, cùng lắm thì lại học lại một năm, cô sẽ không từ bỏ đi học.
Cô hiện tại mới mười sáu tuổi, trì hoãn một năm không tính là gì, lúc mới khôi phục lại thi đại học, còn có người hơn hai mươi tuổi mới lên cao trung.
Chỉ là, ngực cô sao lại đau như vậy.
Vành mắt Thẩm Miên dần dần biến hồng, nước mắt rốt cuộc không khống chế được lách cách lách cách rơi xuống. “Dượng, sao chị một chút phản ứng đều không có vậy?”
Đợi trong chốc lát, lại không thấy bên trong có âm thanh truyền ra tới, khác xa dự đoán của hai người, Chu Tư Vũ có chút kỳ quái.
Dựa theo tình huống bình thường tới nói, Thẩm Miên hiện tại không nên la to sao? An tĩnh như vậy là chuyện như thế nào?
“Tư Vũ, vừa rồi cháu đẩy, có phải đã dùng quá sức hay không?” Thẩm Kiến Hoa có chút lo lắng, vừa rồi hắn ở kẹt cửa, nhìn rõ ràng tình huống bên ngoài, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có thể là Chu Tư Vũ đã dùng quá sức khiến Miên bị ngã hôn mê.
Bằng không, không có khả năng an tĩnh như vậy, không bình thường.
“Dượng, cháu vừa rồi sức lực có bao lớn đâu.” vẻ mặt Chu Tư Vũ vô tội, “Chị không phòng bị, mới có thể bị cháu đẩy ngã, lúc cháu đóng cửa, còn nhìn thấy chị đứng lên”
Trên thực tế, Chu Tư Vũ dùng sức lực căn bản là không nhỏ, bằng không, cũng sẽ không trực tiếp đẩy người té ngã, lúc ấy âm thanh Thẩm Miên té ngã thực vang, còn tưởng rằng ít nhất sẽ nằm trên mặt đất hoãn trong chốc lát, mới có thể bò dậy.
Không nghĩ tới, cô vừa mới té ngã liền bò dậy.
Còn may là cô phản ứng nhanh, bằng không cửa đã bị kéo ra.
Đương nhiên, ít nhiều cũng nhờ dượng phản ứng nhanh, nhìn thấy cô đóng cửa, lập tức liền chạy tới đóng cửa sổ.
“Vậy sao con bé một chút phản ứng cũng không có?” Thẩm Kiến Hoa thực lo lắng, suy tư, có nên mở cửa ra xem một chút hay không, đừng xảy ra chuyện øgì, hiện tại trời nóng, cửa sổ đóng kín mít như vậy, đừng hấp cho hỏng cả người.
Thấy vẻ mặt hắn lo lắng, Chu Tư Vũ sợ hắn mềm lòng, vội nói, “Dượng, cô đến bây giờ còn chưa có tỉnh, nếu không, dượng đưa cháu đi thi đi?”
Thẩm Kiến Hoa do dự, đang muốn nói hiện tại còn sớm, trước xem tình huống Thẩm Miên một chút lại đi, trong phòng liền truyền ra âm thanh của Thẩm Miên.
“Ba, ba thật sự nhẫn tâm như vậy sao?”
Tiếng nói của cô có chút nghẹn ngào, mang theo khóc, ngữ điệu lại rất bình tĩnh, Thẩm Kiến Hoa cả người cứng đờ, sắc mặt nháy mắt thay đổi.
Miên biết hắn ở ngoài cửa sổ?
Không có khả năng!
Hắn trước đó đã thử qua, cửa sổ đóng rất kín.
Chu Tư Vũ cũng sửng sốt, con nhỏ chết tiệt kia, đây là muốn đánh bài thân tình đi, dượng là người tư tưởng không kiên định, thực dễ dàng bị người ta nói động, cũng không thể để cho con nhỏ này thực hiện được.
Nghĩ vậy, cô chạy nhanh hướng về phía trong phòng kêu gọi, “chị, dượng đã đi làm, cô cũng chưa dậy, đều là chủ ý của em, em muốn đi học, trong nhà lại không nuôi nổi hai học sinh, cho nên em chỉ có thể thực xin lỗi chị, chị học tập tốt, nếu chị thi đậu cao trung, dượng nhất định sẽ cho chị đi học, từ bỏ em, em chỉ có thể làm như vậy, chị yên tâm, em về sau nhất định sẽ bồi thường cho chị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận