Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 406: Hộ cô

Chương 406: Hộ côChương 406: Hộ cô
“Miên làm buôn bán nhỏ?”
Lý Xuân Hoa vẻ mặt kinh ngạc, sau khi cải cách mở ra, có không ít hộ cá thể, rất nhiều người đều kiếm được tiền, nhưng cô trăm triệu không nghĩ tới, Thẩm Miên còn nhỏ như vậy, đã có đầu óc cùng can đảm này.
Nếu lời này từ trong miệng người khác nói ra, cô không quá tin tưởng, nhưng là Hạ Nam nói ra, cô một chút cũng không hoài nghi.
Cô cảm thán, “Đứa nhỏ Miên này thật thông minh, lại có thể chịu khổ, về sau chắc chắn có thể làm được việc lớn, thím còn tưởng rằng tiền kia là cháu cho con bé, không nghĩ tới tất cả đều là chính con bé kiếm được, đáng thương cho một đứa trẻ tốt như vậy, lại không có một đôi cha mẹ tốt”
“Cô bé không thể tự quyết định cha mẹ sinh mình, nhưng đường về sau đi như thế nào, cô bé có thể tự lựa chọn” Đối với sự tình trong nhà Thẩm Miên, Hạ Nam cũng biết tám, chín phần.
Chỉ cần Thẩm Miên chịu đi ra ngoài, sẽ không có ai có thể cản được cô.
Cũng may cô cũng là người dám làm dám chịu, không khiến hắn thất vọng.
“Lời tuy nói như vậy, nhưng một cô gái nhỏ, ở bên ngoài cũng không dễ dàng” Lý Xuân Hoa vẻ mặt lo lắng, “Hạ Nam nha! Miên tuy rằng hiểu chuyện thông minh, nhưng rốt cuộc vân là cô gái nhỏ, sau khi tới trong thành phố, cháu nhớ chiếu ứng con bé nhiều một chút! Bên ngoài nhiều người xấu, một cô gái nhỏ như cô, vạn nhất bị người xấu theo dõi liền không tốt”
Có vài lời, Lý Xuân Hoa không nói rõ, nhưng cô tin tưởng Hạ Nam thông minh như vậy, nhất định đã hiểu ý tứ của cô.
Thẩm Miên là một cô gái nhỏ, lớn lên xinh đẹp, trên người lại có tiền, nam nhân xấu giống như kẻ trộm, thích nhất là xuống tay với cô gái nhỏ như vậy.
“Thím yên tâm, ở Lê Thành bảo hộ một cô gái nhỏ, cũng không phải việc khó.” Hạ Nam ngữ khí nhàn nhạt, mang theo vài phần xa cách, nhưng thái độ lại rất lễ phép.
Có lời này, Lý Xuân Hoa lần này là thật sự yên tâm, Hạ Nam làm việc ổn thỏa, chưa bao giờ thích nói mạnh miệng, sự tình nói ra, liền sẽ làm được, Miên ngày sau ở trong thành phố, cuộc sống khẳng định tốt hơn so với ở trong nhà.
Nghĩ vậy, Lý Xuân Hoa từ trong phòng lấy ra một đôi giày xăng đan thêu hoa thủ công.
“Đây là thím làm cho Miên, vốn dĩ tính toán chờ con bé thi xong, đưa cho con bé như phần thưởng, hiện tại con bé sắp đi vào trong thành phố với cháu, còn không biết khi nào mới trở về, cháu hỗ trợ thím mang đi cho con bé nhé! Chờ có thời gian, thím sẽ vào trong thành phố thăm con bé sau.” Ha Nam tiếp nhận giày xăng đan, gật đầu một cái, nhìn thoáng qua mặt trời, đã đến giữa trưa, hắn cũng không ở lại Triệu gia ăn cơm, trực tiếp lái xe đi trấn trên.
Giữa trưa, tới giờ ăn cơm, học sinh thi xong một môn, đều từ trong trường học chạy ra tới, ăn cơm xong, còn phải thi môn tiếp theo, sớm ăn xong, còn có thể lấy sách ra ôn lại trong chốc lát.
Tuy rằng lâm thời ôm chân Phật, nhưng nhiều ít tổng so với không thấy mạnh hơn, nói không chừng lại hữu dụng.
Học sinh nhà xa, đều ở lại trấn trên ăn cơm, học sinh ở tương đối gần, thì lựa chọn về nhà ăn cơm.
Bởi vì thời gian này, học sinh ra tới tương đối nhiều, Hạ Nam không ngừng xe ở cửa trường, mà là ngừng ở trên một con đường tương đối hẻo lánh.
Hắn đứng ở cổng trường, hấp dẫn không ít ánh mắt, có nữ sinh, đã đi xa vài mét, còn không nhịn được ngoái đầu lại nhìn.
Hắn giống như là người đi ra từ trong sách, cả người tản mát ra một cỗ chính khí, ngũ quan hoàn mỹ, ti mi như điêu khắc, làm người không nhịn được đã nhìn còn muốn nhìn lại lần nữa, nhưng cũng không dám chính diện nhìn chằm chằm.
Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn đi ra, liền thấy Hạ Nam đứng ở dưới tàng cây trước cổng trường, ánh mắt hai người sáng lên, vội vàng chạy qua.
“Anh Hạ.” “Ư.” Hạ Nam nhìn thoáng qua hai người, nhấc chân đi đến, “Đi, đi ăn cơm”
Bạn cần đăng nhập để bình luận