Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 407: Những câu tru tâm

Chương 407: Những câu tru tâmChương 407: Những câu tru tâm
Đây không phải lần đầu tiên cùng Hạ Nam ăn cơm, hai người cũng không khách khí, lập tức đi theo phía sau hắn.
Hạ Nam tìm một tiệm cơm trông có vẻ hơi sang trọng một chút, ăn cơm ở nơi này, giá cao hơn so với các tiệm khác một ít, cho nên ăn cơm ở đây đều là người trưởng thành, có rất ít học sinh.
Thời gian này ăn cơm tại đây, xem như là nhà hàng thanh tịnh nhất trấn trên.
Hạ Nam gọi bốn món ăn, một canh, có mặn có nhạt, Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn nghe tên đồ ăn đều nuốt nước miếng.
Vận động đầu óc một buổi sáng, hai người đều đói không chịu được.
Đồ ăn còn chưa có bê lên, sợ không khí xấu hổ, Thẩm Miên chủ động tìm đề tài nói chuyện phiếm, “anh Hạ, sao anh còn chưa có trở về?”
“Hôm nay anh không có việc gì, không vội trở về, em không phải muốn đi vào trong thành phố sao? Chờ em thi xong, anh sẽ nhân tiện chở em đi” trên mặt Hạ Nam không có biểu tình gì, ngữ khí cũng như dĩ vãng, nhàn nhạt, nhưng tiếng nói lại đặc biệt dễ nghe.
Thẩm Miên thực thích nghe âm thanh của hắn, cảm thấy mặc kệ hắn nói cái gì, chỉ cần nghe được âm thanh hắn, đều làm người cảm thấy thực kiên định.
Nghe hắn nói phải đợi Thẩm Miên, Lục Tư Viễn ở trước khi Thẩm Miên ra tiếng chen vào nói, “anh Hạ, ngày mai chúng em còn phải thi nửa ngày, Miên nếu đi theo anh vào trong thành phố, ngày mai liền không có biện pháp thi, cứ để bạn ấy ở nhà em một đêm trước đi, ngày mai em lại đưa bạn ấy đến trong thành phố!”
“Em cũng tính toán như vậy sao?” Hạ Nam hơi hơi nhướn mày một chút, nhìn Thẩm Miên.
“Nếu em đi vào trong thành, ngày mai sẽ không có biện pháp trở về thi” Hạ Nam muốn đưa cô đến trong thành phố, cũng là có ý tốt muốn nhân tiện giúp cô, cho nên Thẩm Miên giải thích một chút nguyên nhân hôm nay không đến thành phố, như vậy cũng có thể tỏ ra tôn trọng đối với Hạ Nam.
Hạ Nam nhấp môi trầm mặc trong chốc lát, tựa như đang suy tư cái gì, qua đại khái hai, ba giây, hắn nói: “Buổi tối ba mẹ em hẳn sẽ ở cổng trường chặn ngươi, em mà đi đến nhà Lục Tư Viễn, đêm nay hai người các em cũng không được nghỉ, không phải ý kiến hay”
Thẩm Miên: “......”
Anh Hạ nói rất đúng, dựa theo tính tình Chu Lan Phương, xác thật sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy.
Nếu hôm nay ở lại trong nhà Lục Tư Viễn, khả năng thật sự không có biện pháp ngừng nghỉ, nhưng trước mắt, cô cũng không có địa phương khác để đi.
“Nếu bọn họ dám đi đến gây sự, em sẽ không khách khí với bọn họ.” Lục Tư Viễn hừ một tiếng, hắn mới mặc kệ Thẩm Kiến Hoa cùng Chu Lan Phương là ba mẹ ai, chỉ cần dám ức hiếp Thẩm Miên, hắn sẽ dám đánh bọn họ.
“Không khách khí như thế nào?” Hạ Nam nhìn về phía Lục Tư Viễn, từng câu tru tâm, “Em ấy là con gái Thẩm gia, cùng nhà em không thân không thích, một cô gái đã lớn ở lại nhà em, nháo lên mọi người đều sẽ biết, người khác sẽ ở sau lưng nghị luận em ấy như thế nào?”
Lục Tư Viễn bị Hạ Nam nói không thể cãi, sắc mặt nghẹn đỏ bừng, hắn rất muốn nói, nếu thanh danh Thẩm Miên không dễ nghe, cùng lắm thì về sau hắn trưởng thành sẽ cưới Thẩm Miên.
Nhưng ở trước mặt Thẩm Miên, hắn nói không nên lời, sợ bị Thẩm Miên đánh chết.
Khựng lại sau một lúc lâu, hắn buồn bực hỏi, “Vậy phải làm sao bây giờ? Ngày mai bạn ấy không thể không đi thi chứ?”
Hạ Nam nghiêm túc suy tư trong chốc lát, nhàn nhạt nói: “Hôm nay đi vào trong thành phố trước, buổi sáng ngày mai anh không có việc gì, sẽ đưa em đi một chuyến.”
Lục Tư Viễn: “......” Hắn có chút không quá muốn cho Thẩm Miên đi, tổng cảm thấy anh Hạ đi một vòng, chính là vì làm Thẩm Miên đi đến thành phố.
Nhưng hẳn lại cảm thấy chính mình đã suy nghĩ nhiều, Thẩm Miên vẫn là một đứa trẻ, anh Hạ cũng không phải người như vậy.
Nghĩ vậy, hắn âm thầm cấu đùi chính mình một chút, sao có thể suy nghĩ về anh Hạ như vậy? Đây là vũ nhục đối với anh Hạ, anh Hạ coi hắn và Thẩm Miên như em trai, em gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận