Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 408: Đòi tiền 1

Chương 408: Đòi tiền 1Chương 408: Đòi tiền 1
Thẩm Miên ban đầu cũng tính toán ở trong thành phố một đêm, ngày mai dậy sớm một chút, đi bộ trở về, không nghĩ tới Hạ Nam sẽ đưa cô.
Cô cũng không cậy mạnh, không giả vờ khách sáo.
“Anh Hạ, vậy phiền toái anh.”
“Ừ”
Hạ Nam lãnh đạm lên tiếng, tựa hồ cũng không phải cỡ nào muốn đưa cô, chỉ là trước mắt không có biện pháp nào tốt hơn.
Thấy thế, Lục Tư Viễn càng thêm cảm thấy ý nghĩ của chính mình thực dơ bẩn, anh Hạ bận rộn như vậy, còn rút ra thời gian hỗ trợ, hắn lại suy nghĩ lung tung rối loạn vớ vẩn, thật quá không phải.
Đúng như lời Hạ Nam, Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa, xác thật không tính toán buông tha Thẩm Miên, bọn họ trên đường đi tới, dây xích xe bị đứt, cho nên khi đến trường học, đã hoàn mỹ bỏ lỡ Thẩm Miên, nhưng lại gặp được Chu Tư Vũ.
Nhờ có Tống Chính Quốc dạy bổ túc đề mục, đúng lúc thi trúng một ít, cô làm bài cũng không tệ lắm, tâm tình thoải mái, cảm thấy trả giá cuối cùng cũng không thiệt.
Kết quả còn chưa có vui được bao lâu, biết Thẩm Miên tới thi, sắc mặt cô nháy mắt thay đổi, há mồm liền bắt đầu oán giận.
“Cô, sao một cô gái nhỏ như chị mà cô cũng không trông được vậy? Hiện tại chị chạy tới thị, khẳng định đã biết dượng cũng tham dự vào việc này, chị hiện tại nhất định là hận chết chúng ta.“
Một cô gái nhỏ cũng không trông được, thật là vô dụng.
“Cô cũng không nghĩ thả cho nó đi” Chu Lan Phương thực oan uổng, cắn răng nói: “Cháu không biết con oắt kia có bao nhiêu hoang dã, cửa đều bị nó bổ, còn có Lý Xuân Hoa cùng Hạ Nam hỗ trợ, cô dù năng lực có lớn, một mình cũng không chống được ba người bọn họ!”
Trong nhà, không ai so với cô hy vọng đứa con hoang không thể đi học hơn, nhưng khi đó cô thật sự là không đấu lại nhiều người như vậy, đặc biệt là Hạ Nam, khuôn mặt lạnh lùng lên, giống như muốn giết người.
Nhưng kết quả là, không ai quan tâm cô, đều trách cứ cô.
“Việc này cũng không thể chỉ trách cô của cháu, là ta sơ sót” Thẩm Kiến Hoa thở dài một hơi, sự tình nháo đến như bây giờ, hắn cũng không biết nên làm cái gì, nhưng trước mắt quan trọng nhất chính là tìm được người, lấy tiền vê.
Nghe vậy, Chu Tư Vũ vội vàng áp xuống cảm xúc nơi đáy lòng, xin lỗi, “Thực xin lỗi cô, cháu không phải trách cô, cháu chỉ lo lắng nếu chị biết việc này, sẽ trách cứ hai người.”
“AI”
Thẩm Kiến Hoa thở dài một hơi thật mạnh, hôm nay thật sự quá mất mặt, hắn hiện tại cũng ngượng ngùng đối mặt với người trong thôn, tổng cảm thấy người khác đang ở sau lưng cười nhạo hắn, nơi nào còn có thể lo lắng Thẩm Miên có hận hắn hay không?
“Cô mới không sợ đứa con hoang trách cô, chạy nhanh lấy tiền về mới là chuyện đứng đắn.” Chu Lan Phương nghiến răng nghiến lợi liếc mắt nhìn trường học một cái, “Người đều đã ra hết, con oắt chết tiệt kia như thế nào còn chưa có ra? Đây là chết ở bên trong sao?”
Trời nóng như vậy, cô chảy đầy mồ hôi, đều sắp bị cảm nắng.
Đợi khi tìm được con oắt kia, không tóm lại đánh một trận là không được.
Thẩm Kiến Hoa cũng cảm thấy rất kỳ quái, khi bọn họ tới, học sinh mới thi xong không lâu, rất nhiều học sinh từ trường học ra tới, nhưng không có Thẩm Miên, chẳng lẽ con bé đã sớm đi ra ngoài sao?
Chu Tư Vũ cởi bỏ nghỉ hoặc trong lòng hai người, “Chị hẳn là đã đi ăn cơm, ngày thường khi tan học chị đi rất nhanh”
“Tư Vũ, cháu đi ăn cơm đi, cô và dượng ở lại đây chờ.” Sợ lại bỏ lỡ cơ hội bắt Thẩm Miên, Chu Lan Phương ngồi xuống trên tảng đá lớn ven đường, một bộ dáng chờ hưng sư vấn tội.
Trên người Thẩm Miên mang theo một khoản tiền lớn, không bắt được tiền, ăn cơm cô cũng ăn không vô.
“Đúng vậy” Thẩm Kiến Hoa gật đầu phụ họa Chu Lan Phương, “Cháu chạy nhanh đi ăn cơm trước đi, đừng chậm trễ thi”
Con gái đã bị bọn họ hoàn toàn đắc tội, về sau như thế nào, hiện tại cũng nói không rõ, cũng không thể lại bạc đãi cháu gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận