Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 411: Đoạn tuyệt quan hệ 1

Chương 411: Đoạn tuyệt quan hệ 1Chương 411: Đoạn tuyệt quan hệ 1
“Con oắt chết tiệt kia, lời ta hỏi ngươi, ngươi không nghe được sao? Tiền đâu?” Đôi mắt Chu Lan Phương trừng giống như chuông đồng, thấy Thẩm Miên không để ý tới mình, hỏa khí cọ cọ chạy lên trên.
“Tiền nào?
“Tiền buổi sáng ngươi ôm đi”
“Tôi ôm tiền của chính mình, có quan hệ gì tới bà?”
“Ngươi là ta sinh, ta nuôi, ngươi nói tiền này có quan hệ với ta hay không?” Chu Lan Phương cũng không màng có người ở đây, nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Thẩm Miên, “Ngươi mau lấy tiền ra cho ta, bằng không ta đánh chết ngươi, lúc trước nếu ta biết ngươi là người như vậy, khi còn nhỏ đã đập chết ngươi”
Chu Lan Phương thực hối hận, lúc trước sao không thừa dịp Thẩm Kiến Hoa không ở nhà, lặng lẽ ném đứa con hoang này đi.
“Hiện tại hối hận đã chậm.” Thẩm Miên mắt lạnh nhìn Chu Lan Phương, kiếp trước, khi Chu Lan Phương đánh chết cô, chính là bộ dáng hiện tại.
Nghe vậy, Thẩm Kiến Hoa lạnh giọng quát lớn lên, “Miên, con đây là thái độ gì? Cô ấy là mẹ con.”
Ở trong trí nhớ, con gái vẫn luôn thực ngoan ngoãn, ngoại trừ năm trước trưởng thôn tới nhà, cô vân luôn đều thực nghe lời, như thế nào hiện tại lại biến thành nhanh mồm dẻo miệng như vậy?
Lúc trước cảm thấy cô hướng nội ít nói, hiện tại xem ra, còn không bằng hướng nội ít nói, ít nhất không làm cho bọn họ tức chết.
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Thẩm Kiến Hoa hỏi, “Cô ấy có coi con là con gái sao?”
Ánh mắt cô bình tĩnh xa cách, tựa hồ đối với bọn họ không hề có cảm tình, thậm chí giống kẻ thù.
Ở trong nội tâm Thẩm Kiến Hoa, cha mẹ đánh chửi con là bình thường, nhưng con cái không thể đối nghịch với cha mẹ, không thể ghi hận cha mẹ, bằng không chính là bất hiếu.
Giờ phút này hành vi của Thẩm Miên, ở trong mắt hắn chính là đại nghịch bất đạo, nếu không phải đang ở cửa trường, hắn đã động thủ đánh cô.
Hắn tức đến môi phát run, “Ta thật là đã nuôi ra một kẻ thù.”
“Kiến Hoa, ngươi nói lung tung cùng nó làm gì?” Chu Lan Phương gấp đến đầu tóc đều mau bốc khói, “Ngươi trước hỏi xem nó đã đem tiền đi đâu rồi!”
Cái này mới là trọng điểm, chỉ cần giao tiền ra đây, đứa con hoang dù hiện tại có chạy cùng người, cô cũng sẽ không quan tâm.
Mặt trong mặt ngoài đã sớm mất hết, nhưng ở trước mặt Ha Nam, hắn vân không kéo được một chút da mặt cuối cùng, nghẹn sau một lúc lâu mới hỏi một câu, “Miên, tiền con lấy từ trong nhà đâu?”
“Ba, học ba không nghĩ cho con đi, hiện tại tiền của con, ba cũng nhớ thương sao?” Nhìn hắn, trong lòng Thẩm Miên ngoại trừ thất vọng, vẫn là thất vọng.
Thẩm Kiến Hoa lại lần nữa đỏ mặt, cũng không dám nhìn về phương hướng Hạ Nam, “Con là một đứa trẻ, mang nhiều tiền như vậy ở trên người không an toàn, ba trước giữ hộ con.”
“Giữ hộ, liền biến thành học phí cùng sinh hoạt phí cho Tư Vũ đúng không?”
“Miên, sao con cứ thích để tâm vào mấy chuyện vụn vặt như vậy?” Thẩm Kiến Hoa thẹn quá hoá giận, ngữ khí cũng càng ngày càng kém, kéo càng lâu, sẽ bị càng nhiều người chế giễu, còn không bằng tốc chiến tốc thắng, “Đưa tiền ra đây, ba giữ cho con, con đi vào thi đi.”
Lời này nghe, giống như là trao đổi lợi thế, không trả tiền, liền ngăn cản không cho thi.
Loại lời nói này, cũng chỉ có hắn mới có thể nói ra miệng.
Nhìn người ba sinh ra và nuôi lớn cô, Thẩm Miên lạnh từ trong lòng đến đáy mắt, “Ba, đây là một lần cuối cùng con gọi ba như vậy, về sau quan hệ ba con chúng ta dừng ở đây” Ân dưỡng dục, kiếp trước cô đã trả xong rồi. Cha me cùng con cái đoạn tuyệt quan hệ, thật ra cũng không ít, nhưng con cái muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng cha mẹ, đây là lần đầu tiên.
Thẩm Kiến Hoa bị chọc tức, ngực kịch liệt phập phồng, giơ tay muốn đánh cô, “Mẹ mày nói rất đúng, tao thật đã nuôi một con sói mắt trắng, hôm nay tao sẽ đánh tỉnh mày”
Bạn cần đăng nhập để bình luận