Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 412: Đoạn tuyệt quan hệ 2

Chương 412: Đoạn tuyệt quan hệ 2Chương 412: Đoạn tuyệt quan hệ 2
Lục Tư Viễn không nghĩ tới Thẩm Kiến Hoa sẽ đột nhiên động thủ, phản ứng chậm một phách, mắt thấy hắn sắp đánh xuống, lại bị Hạ Nam xoay một cái bắt được cổ tay.
“Chú Thẩm, có chuyện liền nói, không được đánh người”
Trong miệng hắn kêu chú Thẩm, nhưng ngữ khí lại thập phần lãnh đạm, ánh mắt rất có lực chấn nhiếp, khiến Thẩm Kiến Hoa sợ hãi trong lòng.
Lục Tư Viễn phản ứng lại đây, cũng chạy nhanh một tay kéo Thẩm Miên đến phía sau che chở, hai mắt tức giận trừng Thẩm Kiến Hoa, dám động đến Thẩm Miên, đừng trách hắn không khách khí, cha mẹ như vậy, không cần cũng được.
Thẩm Miên quật cường nhìn thẳng Thẩm Kiến Hoa, không nói lời nào, vừa rồi, nếu không có anh Hạ ngăn cản, cô cũng có thể tránh được, nhưng cô không tính toán trốn, để cho một cái tát này, đánh gãy tình cha con ở kiếp này đi!
Trên thực tế, Hạ Nam cũng nhìn ra dụng ý của cô, nhưng không tính toán để cô ăn một cái tát này.
“Mày làm gì đấy?” Nhìn thấy chồng bị Hạ Nam bắt lấy, Chu Lan Phương bạo gan lên hỏi, “Mày muốn đánh người có phải không?”
Hạ Nam là nhân vật lớn trong thành phố, Chu Lan Phương tự biết không đắc tội nổi, cho nên biết rõ là hắn đưa Thẩm Miên đi, tiền cũng tám phần ở trên tay hắn, nhưng Chu Lan Phương không dám tìm Hạ Nam gây phiền toái, chỉ có thể nhìn chằm chằm Thẩm Miên.
Cũng may Hạ Nam vẫn luôn không lên tiếng, một bộ dáng mặc kệ chuyện nhà người khác, cô mới yên tâm, không nghĩ tới, chung quy vẫn nhúng tay.
Không chuẩn chính là muốn độc chiếm tiền của nhà cô.
Hạ Nam căn bản không để ý tới Chu Lan Phương, thậm chí không liếc mắt nhìn cô một cái, hắn nhìn Thẩm Kiến Hoa trong chốc lát, xác định hắn ta sẽ không tiếp tục động thủ, mới buông hắn ta ra.
Trái tìm Thẩm Kiến Hoa đập thùng thùng, nghĩ chính mình đã một phen tuổi, không thể kém cạnh khi ở trước mặt một người trẻ hơn, vì thế cố gắng trấn định nói: “Hạ Nam, đây là chuyện nhà tôi, không quan hệ đến cháu, cháu đừng quản linh tỉnh”
Kẻ có tiền trong thành phố thì sao? Dù chính là trấn trưởng tới, cũng không có quyền quản chuyện nhà hắn, nghĩ như vậy, trong lòng hắn kiên định hơn một ít.
“Cháu không tính toán quản chuyện nhà chú, nhưng đánh người là không được” Hạ Nam cho thấy thái độ, ý tứ đã thực rõ ràng, chỉ cần không động thủ, Thẩm Kiến Hoa và Thẩm Miên nói chuyện như thế nào, hắn cũng không chen vào.
Cô tuy nhỏ tuổi, lại là cô gái có chủ ý, người ngoài nhúng tay ngược lại không tốt lắm.
Thẩm Kiến Hoa: “......”
Ở trước mặt người ngoài đánh con, xác thật không phải sự tình sáng rọi gì, nhưng người khác ngăn cản không cho đánh, còn nói chuyện với giọng điệu mang uy hiếp, điều này làm cho Thẩm Kiến Hoa cảm thấy thật mất mặt.
“Tôi vừa rồi chỉ là khó thở.” Hắn xanh mặt giải thích một câu, ý đồ vãn hồi một ít mặt mũi.
Chu Lan Phương lớn gan nói, “Nó là con gái của chúng tôi, chúng tôi muốn đánh liên đánh, quan hệ gì đến mấy người? Tôi dù có đánh chết nó, cũng là chuyện bình thường.”
Lục Tư Viễn phi một tiếng, trào phúng nói: “Mù luật”
Ở nông thôn rất nhiều cha mẹ không đủ tiêu chuẩn, thường xuyên treo những lời này ở ngoài miệng, cảm thấy chính mình sinh con ra, có đánh chết cũng không sai, đây là cô sinh ra, cô muốn làm như thế nào thì làm.
Thật không biết, dù cho cô sinh ra, nhưng đánh nghiêm trọng đã là không được, càng đừng nói đánh chết.
“Tao mù luật đó, thì sao?” Chu Lan Phương không dám nói Hạ Nam, lại dám đấu cùng Lục Tư Viễn, cô chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, tức giận chửi Tư Viễn, “Mày là cái đồ con rùa rụt cổ, đứa con hoang quen với mày, mới bắt đầu trở nên càng ngày càng hư hỏng, tuổi còn nhỏ không lo học hành, lại thông đồng với đứa con gái mười mấy tuổi, sớm hay muộn cũng gặp báo ứng, không có kết cục tốt”
Ai cũng nghe ra được, lời này không chỉ mắng Lục Tư Viễn, còn đang ngầm bao hàm cả Hạ Nam.
“Lão yêu bà, bà cho rằng tôi không dám đánh bà có phải không?”
Lục Tư Viễn bực mình, đã sớm nhìn Chu Lan Phương không vừa mắt, lúc này hoàn toàn bùng nổ, tiến lên muốn đánh Chu Lan Phương, lại bị Thẩm Miên giữ chặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận