Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 417: Thất bại

Chương 417: Thất bạiChương 417: Thất bại
Hiện tại chỉ đứng không phải làm việc, căn bản không tính là vất vả, Thẩm Kiến Hoa ở lò gạch mệt chết mệt sống, cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, trước đây cũng không dám nghĩ đến cái nhà mới.
Biết trên tay con gái có nhiều tiền như vậy, hắn hiện tại cả đầu óc đều là nhà ngói mới.
Người chính là như vậy, biết là không thể, liền không tưởng niệm, một khi có hy vọng, liền nhớ thương không thôi.
Mang theo tín niệm xây nhà, ánh mắt Thẩm Kiến Hoa gắt gao nhìn chằm chằm cổng trường, bắt đầu từ học sinh thứ nhất đi ra, hắn liền mở to hai mắt nhìn, điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, vẫn luôn chờ đến khi Chu Tư Vũ ra tới, cũng chưa thấy được Thẩm Miên.
Chu Tư Vũ vừa ra tới liền hỏi chuyện tiền, biết là chưa lấy được tiền, tâm tình của cô nháy mắt liền không tốt.
“Dượng, chị có phải ngốc hay không? Nhiều tiền như vậy, không đưa cho dượng và cô, thế nhưng lại đưa cho một người ngoài, vạn nhất người ta cầm tiền nổi lên lòng tham, không thừa nhận thì phải làm sao?”
Nhiều tiền như vậy, vạn nhất bị Thẩm Miên đưa tới trong thành phố, về sau sẽ sống cuộc đời giống như công chúa.
Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa, ban đầu chỉ lo lắng Thẩm Miên đến trong thành phố tiêu xài hết tiền, lúc này nghe Chu Tư Vũ nói, cũng bắt đầu lo lắng lên.
Một, hai ngàn không phải số lượng nhỏ, kẻ có tiền trong thành phố cũng sẽ động tâm.
“Tư Vũ, cháu vào thử xem, vì sao cháu đều đã ra tới, mà chị của cháu còn chưa có ra” Tuy rằng ngoài miệng vẫn luôn nói thành tích của Thẩm Miên không ổn định, nhưng Thẩm Kiến Hoa biết, Miên hiện tại thành tích tốt hơn so với Tư Vũ.
Tư Vũ đều đã ra tới, Miên lại không ra tới, tình huống rõ ràng không đúng lắm.
Cái gì kêu là cô 'đều đã ra tới?
Trong tiềm thức của dượng cũng nhận định chị học giỏi hơn cô?
Cô học giỏi hơn chị nhiều năm như vậy, dượng cũng chưa nói cái gì, chị chỉ mới học tập giỏi được ba, bốn tháng, dượng nói chuyện đều đã biến vị.
Trong lòng Chu Tư Vũ không quá thoải mái, nhưng vẫn biết, hiện tại không phải thời điểm so đo.
“Dượng, dượng và cô cũng chú ý nhiều một chút, đặc biệt là Lục Tư Viễn kia, chị khẳng định là sẽ đi ra cùng với hắn, bọn họ thi cùng phòng với nhau.”
“Được” Thẩm Kiến Hoa xua tay, “Cháu chạy nhanh đi xem đi!”
Chu Tư Vũ cũng không dám trì hoãn, một đường chạy chậm, trên đường đụng phải Lục Tư Viễn đi lấy xe đạp, nhưng chỉ có một mình hắn, cũng không có Thẩm Miên, trong lòng cô có một loại dự cảm không ổn, chạy đến trường thi vừa thấy, bên trong chỉ còn rải rác mấy học sinh, căn bản không có Thẩm Miên.
Trong lòng cô hô to không tốt, vội vàng chạy ra tới, rất xa liền kêu, “Dượng, cô, hai người có nhìn thấy chị ra tới không? Bên trong không có ai.”
“Cái gì?”
Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa đều ngây ngẩn cả người.
“Con oắt chết đầm kia đã đi đâu?” Chu Lan Phương thực xác định, Thẩm Miên chưa ra tới.
“Hai người có nhìn thấy Lục Tư Viễn không?” Chu Tư Vũ sốt ruột hỏi.
“Có thấy.” Thẩm Kiến Hoa gật đầu, “Nhưng hắn ra tới, lại không đi cùng Miên.”
Khi Lục Tư Viễn ra tới, không đi cùng Thẩm Miên, cho nên hắn cũng không ngăn cản.
Hắn thực xác định, Thẩm Miên không đi qua nơi này.
“Hỏng rồi” sắc mặt Chu Tư Vũ biến đổi, “Chị khẳng định đã từ cửa sau trường học đi ra ngoài.”
Cửa sau của trường học ngày thường vẫn luôn khóa, chìa khóa ở chỗ của hiệu trưởng, không mở ra, nhưng nếu Thẩm Miên muốn đi, hiệu trưởng khẳng định sẽ hỗ trợ mở cửa.
“Trường học còn có cửa sau?” Chu Lan Phương trách cứ: “Chuyện lớn như vậy, sao cháu không nói sớm.”
“Ngày thường cửa sau vẫn luôn khoá lại không cho đi qua, cháu nhất thời không nghĩ tới”
“Đừng có gấp, cháu cũng đã nói, cổng sau ngày thường đều khoá lại, nói không chừng nó vẫn còn ở bên trong chưa đi ra, chúng ta chờ một chút.”
Sắc mặt Thẩm Kiến Hoa rất khó xem, nhưng hắn vẫn bình tĩnh, đã đợi một ngày, không sợ lại chờ thêm chút thời gian này......
Bạn cần đăng nhập để bình luận