Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 422: Hạ Nam gia lai khách 2

Chương 422: Hạ Nam gia lai khách 2Chương 422: Hạ Nam gia lai khách 2
Nguyễn Dễ Dương cùng Lý Càng cũng không khách khí, tới phòng khách, trực tiếp bắt chéo chân ngồi xuống sô pha, trong lòng hai người giờ phút này đều toát ra ý tưởng giống nhau.
Thừa dịp Hạ Nam không ở nhà, nắm chặt thời gian dò hỏi.
“Cô bé, sao em lại ở trong nhà anh Nam vậy?” Nguyễn Dễ Dương hỏi.
“Nhìn xem ngươi hỏi gì này, dọa đến Miên thì làm sao?” Lý Càng trách cứ phương thức hỏi chuyện của Nguyễn Dễ Dương không đúng, sau đó dùng ngữ khí giống như hỏi đứa trẻ, hỏi lại một lần nữa, “Miên, sao em lại ở đây? Anh nhớ rõ hôm nay hình như là ngày thi vào cao trung đi?”
Cô bé này sao không đi thi vào cao trung?
“Ba mẹ em không cho em đi thi, còn nhốt em ở trong nhà, em sau khi chạy ra, liền quyết liệt với bọn họ, tính toán dọn đến thành phố ở......”
Cô mới mười sáu tuổi, biết rõ hai người cũng sẽ không nghĩ quá nhiều, chỉ do lòng hiếu kỳ nặng mà thôi, cho nên Thẩm Miên cũng không gạt, thoải mái hào phóng nói ra sự thật.
“Về sau em sẽ ở nhà anh Nam sao?” Nguyễn Dễ Dương thật sự không nhịn nổi, ngắt lời Thẩm Miên.
Anh Nam đây là tính toán nuôi Thẩm Miên như con gái sao? Đương nhiên, hắn cũng không phải phản đối Thẩm Miên ở lại nơi này, chỉ là cách làm của anh Nam quá ra ngoài dự kiến của hắn.
“Ngươi còn có phải là người hay không? Có chút tâm đồng tình hay không?” Lý Càng trách cứ, trừng mắt với Nguyễn Dễ Dương, “Miên hiện tại đã không có nhà để về, trong nhà anh Nam lại lớn như vậy, thêm một cô gái nhỏ thì có làm sao?”
Cô bé Thẩm Miên này, cha không đau, mẹ không thương, cuộc sống đích xác khó khăn, đương nhiên, bọn họ cũng không phải thấy ai đáng thương đều đón về nhà, chỉ là bởi vì trên người cô có chút đặc biệt.
Có đôi khi, hắn cảm thấy Thẩm Miên có chút giống anh Nam, nhưng cụ thể nơi nào giống, lại không thể nói rõ.
Dù sao anh Nam cũng là một người rất cô độc, Miên lại hiểu chuyện, trở thành con gái nuôi ở trong nhà, giống như cũng không tồi.
Tuy rằng đứa con gái này có hơi chút lớn, nhưng lần trước khi hắn đề nghị anh Nam nhận Miên làm em gái, anh Nam đã trừng mắt liếc hắn một cái, rõ ràng không quá nguyện ý.
Hắn như ông cụ non, không chuẩn là muốn làm cha.
Nguyễn Dễ Dương cũng nhận thấy được, lời hắn nói vừa rồi, dễ bị người hiểu lầm là ghét bỏ Thẩm Miên, liền vội vàng giải thích: “Cô bé, em đừng hiểu lâm, anh cũng không phải không muốn cho em ở đây, anh chỉ là tò mò.....”
Nhưng cụ thể tò mò cái gì, hắn cũng không biết nên nói như thế nào, tính tình của anh Nam, trong lòng hắn thực hiểu, nhưng để nói ra, lại không dễ hình dung.
Quan trọng nhất chính là, nếu nói anh Nam chưa bao giờ tiếp cận với các nữ sinh khác, có thể nào sẽ khiến Thẩm Miên hiểu lầm là anh Nam có ý đồ khác hay không?
Sợ càng giải thích, liền càng không rõ, hắn dứt khoát câm miệng không nói.
“Em không hiểu lầm” Thẩm Miên mỉm cười ngọt ngào, “Lời em vừa mới nói, còn chưa nói xong đâu, bởi vì hôm nay em thi xong quá muộn, anh Hạ sợ em ở khách sạn không an toàn, cho nên mới cho em tạm thời ở nhờ nhà anh ấy. Anh Hạ nói, ngày mai sẽ giúp em tìm nhà trọ thích hợp”
Tuy rằng chưa tiếp xúc nhiều với hai người, nhưng cô cũng đã nhìn ra, hai người đều là người tốt, cũng dễ ở chung, lại đều là bạn của Hạ Nam.
Có lẽ là do yêu ai yêu cả đường đi, cô cảm thấy người có thể giao hảo cùng Hạ Nam, nhân phẩm tuyệt đối không tồi.
Nghe Thẩm Miên nói như vậy, Lý Càng méo mặt, mệt hắn vừa rồi còn suy nghĩ lung tung rối loạn nhiều như vậy, làm nửa ngày, hóa ra anh Nam cũng chỉ cho Miên ở tạm một đêm! Một cô gái nhỏ xinh đẹp, ở bên ngoài xác thật không an toàn.
Cũng giống như Lý Càng, Nguyễn Dễ Dương cảm thấy chính mình đã suy tưởng quá nhiều, nhưng đồng thời, còn bị nụ cười của Thẩm Miên làm cho lóa mắt, cô bé tuổi không lớn, nhưng diện mạo lại rất đẹp, dù cho hắn ở thủ đô đã gặp qua các loại mỹ nữ, nhưng giờ phút này cũng bị kinh diễm một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận