Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 423: Lý ca tại đây đâu

Chương 423: Lý ca tại đây đâuChương 423: Lý ca tại đây đâu
Nếu không phải Thẩm Miên tuổi còn quá nhỏ, chỉ nhìn từ ngoài, cô và anh Nam thật đúng là tuyệt phối.
Hơn nữa, hắn cứ luôn cảm thấy trên người Thẩm Miên lộ ra một loại cảm giác thân thiết khó tả, đặc biệt là khi cô cười lên, tổng cảm thấy có hơi chút quen thuộc, có hơi chút giống......
Nguyễn Dễ Dương đang nghiêm túc nghĩ, đùi đột nhiên bị Lý Càng nhéo một chút.
Hắn đau “ á” một tiếng, “Ngươi làm gì vậy?”
“Ngươi đang làm gì thì có?” Lý Càng hỏi lại một câu, cảnh cáo hắn: “Ngươi nhìn chằm chằm Miên làm gì? Ta nói cho ngươi, thu hồi bản tính công tử đa tình của ngươi lại, đây chính là ở nhà anh Nam”
Người trước mắt, có khả năng là con gái nuôi tương lai của anh Nam.
“....” Nguyễn Dễ Dương thực vô ngữ, “Ngươi nói lung tung rối loạn cái gì vậy, ta từ khi nào đã trở thành công tử đa tình chứ?”
Hắn có đôi khi miệng hơi đong đưa một chút, nhưng chưa từng làm chuyện xằng bậy qua.
Nhưng vừa rồi hắn nhìn Thẩm Miên chằm chằm nửa ngày, xác thật dễ bị người khác hiểu lầm.
Lý Càng không để ý tới hắn, mà nói với Thẩm Miên, “Miên, em đừng sợ, có anh Lý ở đây rồi.” Khóe miệng Thẩm Miên giật giật, hai người, cũng thật đủ dí dỏm.
Hiểu lầm đều đã cởi bỏ, Nguyễn Dễ Dương bỗng nhiên chú ý tới trong phòng có một cỗ mùi hương, hắn dùng sức hít vào mũi, kỳ quái hỏi, “Mùi gì mà thơm quá vậy?”
“Miên, em đang nấu cơm sao?” Hắn vừa nhắc nhở, Lý Càng cũng chú ý tới, trong phòng có mùi thịt
Hai người vốn dĩ chính là tới rủ Hạ Nam đi ra ngoài ăn cơm, ngửi thấy mùi thơm này tức khắc cảm thấy đói bụng.
“Em đang nấu mì” Xuất phát từ lễ phép, Thẩm Miên khách khí hỏi một câu, “Các anh đã ăn cơm chưa?”
“Chưa ăn.”
“Chưa ăn.”
Lý Càng và Nguyễn Dễ Dương trăm miệng một lời.
Thẩm Miên: “......”
Cô vốn dĩ chỉ là khách sáo một chút, nghĩ hai ông chủ lớn này khẳng định sẽ không ở lại ăn cơm, không nghĩ tới, hai người bọn họ lại rất nhất trí ăn ké.
Cũng chỉ là thêm hai chén nước mà thôi, bọn họ muốn ăn, Thẩm Miên chỉ có thể căng da đầu đi nấu mì. “Em cho nhiều thịt vào, đừng tiết kiệm hộ anh Nam, anh ấy không cần nuôi con, tiết kiệm nhiều tiền cũng không dùng vào việc gì” Lý Càng hướng tới phòng bếp kêu gọi.
Nguyễn Dễ Dương thì mở TV ra, xem bộ phim tâm lý tình cảm đang chiếu, Lý Càng đòi xem Tây Du Ký, hai người vì chuyện này, tranh tới tranh lui, cuối cùng tắt TV đi, ai cũng không xem.
Thẩm Miên làm việc thực nhanh nhẹn, nấu cơm cũng vậy, rất nhanh một nồi mì nóng hầm hập liền ra khỏi nồi, tính thời gian, Hạ Nam cũng sắp về tới, vì thế, cô múc ba chén mì lớn, lại cũng múc cho chính mình một chén nhỏ.
Nhìn thấy mì ra nồi, Lý Càng vui tươi hớn hở chạy đến phòng bếp, không khỏi thầm khen, ăn có ngon hay không thì chưa biết, nhưng mùi thơm và màu sắc đã rất tốt.
Thấy Thẩm Miên đi bưng chén, hắn vội vàng ngăn lại, “Để anh bưng cho, em đừng chạm vào keo bỏng tay” Sau đó lại hướng về phía bên ngoài kêu một tiếng, “Nguyễn thiếu gia, mau tiến vào hỗ trợ bưng mì đi”
Nguyễn Dễ Dương nghe vậy, bước vào, hắn rõ ràng là chưa từng tiến vào phòng bếp, cho nên tay chân cũng không biết để ở đâu, mặt thộn ra, động tác cũng thực cứng đờ, Lý Càng trào phúng hắn một trận, làm cho mặt hắn đỏ bừng.
Thẩm Miên cầm bốn đôi đũa đi theo phía sau hai người. Hạ Nam còn chưa có trở vê, Lý Càng cùng Nguyễn Dễ Dương lại bị mùi thơm của mì dụ hoặc cho bụng kêu uc Ục.
“Không cần chờ anh ấy, chúng ta ăn trước đi.” Lý Càng cầm lấy đũa liền bắt đầu ăn, một ngụm mì vào miệng, đôi mắt hắn vụt sáng ngời, cô bé tuổi không lớn, tay nghề lại không tồi.
Hương vị so với tiệm cơm còn ngon hơn.
Nguyễn Dễ Dương cũng không khách khí, còn không quên nhắc nhở Thẩm Miên, “Em cũng ăn đi! Không cần chờ anh ấy, mì hơi nóng, đợi chút nữa anh ấy trở về ăn là vừa miệng”
Bạn cần đăng nhập để bình luận