Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 437: Co com

Chuong 437: Co comChuong 437: Co com
Thẩm Miên nghe vậy, tức khắc thở phào nhẹ nhõm, cô không quá biết nấu món mặn, chỉ biết làm mấy món thịt xào đơn giản, vừa rồi vẫn còn lo lắng trong lòng, không nghĩ tới anh Hạ là tính toán tự mình xuống bếp.
Phòng bếp xác thật quá chen chúc, cô tổng cảm thấy đứng gần anh Hạ như vậy, cả người đều không quá tự tại, cho nên, sau khi nghe Hạ Nam nói xong, giống như là được lệnh đặc xá, chạy nhanh lui đi ra ngoài.
Chú ý tới động tác rất nhỏ của cô, ánh mắt Hạ Nam hiện lên một tia thâm sắc.
Thẩm Miên tới phòng khách, lặng lẽ vỗ vỗ gương mặt nóng lên của chính mình, giữa mùa hè, quả nhiên không thể nhiều người cùng chen ở trong phòng bếp, thật sự là quá nóng.
Mặt cô đều không chịu khống chế nóng lên.
Liếc mắt nhìn thân ảnh bận rộn trong phòng bếp, Thẩm Miên lại không khỏi cảm thán một trận, anh Hạ thật sự quá ưu tú, chẳng những có năng lực, còn xuống bếp được, không có chủ nghĩa nam tử.
Kiểu nam nhân này, ở niên đại này, so với gấu trúc còn hiếm thấy hơn.
Động tác Hạ Nam thực nhanh nhẹn, không bao lâu, liền rửa sạch rau xanh cùng thịt cá, bày biện đâu vào đấy. Thẩm Miên đi vào xào rau xanh, hắn thì ở một bên chặt thịt, đây là lần đầu tiên Thẩm Miên nấu cơm mà lại có người ở trong phòng bếp làm cùng cô, cô có chút câu ne.
Kiếp trước, mặc kệ trong nhà có bao nhiêu khách nhân, nấu cơm vĩnh viễn đều là một mình cô làm, nấu chậm còn bị mắng, hiện giờ chẳng những có người hỗ trợ, mà người giúp cô còn là anh Hạ.
Ở kiếp trước, đây là điều nằm mơ cô cũng không đám tưởng.
Thẩm Miên xào một đĩa cải thìa, lại làm một đĩa thịt xào ớt cay, mùi thơm ngào ngạt quanh quẩn toàn bộ phòng bếp, trên đầu cô nóng ra một tầng mồ hôi, Hạ Nam bưng đồ ăn đến trên bàn.
Thấy cô đầu đầy mồ hôi, mày hơi hơi nhướng lên, “Món mặn không nhanh như vậy, phòng khách mát mẻ, em trước ra xem TV một hồi đi”
“Vâng.”
Thẩm Miên cũng không biết có thể giúp được hắn cái gì, dứt khoát không ở trước mặt hắn gây vướng víu nữa, không gian phòng bếp quá nhỏ, cô ở bên trong thực không được tự nhiên.
Vừa định ngồi xuống sô pha trong chốc lát, chuông cửa liền vang lên, Thẩm Miên ra mở cửa, Lý Càng cùng Nguyễn Dễ Dương liền vội vàng chen vào trong phòng.
Lý Càng dùng sức hít sâu vài cái, vui tươi hớn hở hỏi, “Thơm quá, bé Miên, em lại nấu món ngon gì vậy?”
Không chờ Thẩm Miên trả lời, hắn liền cùng Nguyễn Dễ Dương chạy đều trước bàn ăn, không có ngoài ý muốn thấy được Hạ Nam đang ở trong phòng bếp bận rộn, Nguyễn Dễ Dương như là gặp quỷ, sợ hãi kêu ra tiếng.
“Anh Nam, anh thế nhưng xuống bếp?”
Anh Nam chính là người sinh ra đã ngậm muỗng vàng, sao lại xuống bếp?
Lý Càng lại thực vui vẻ, “Dễ Dương, chúng ta hôm nay có lộc ăn.”
Tay nghề của anh Nam, đó là nhất đẳng.
Nhìn bộ dáng của hai người, Thẩm Miên xem như đã hiểu, bọn họ hôm nay lại đây, chính là vì ăn ké cơm, chỉ là, bọn họ cho rằng người nấu cơm là cô, không nghĩ tới sẽ là anh Hạ.
Mà anh Hạ, phỏng chừng đã sớm đoán được hai người sẽ đến ăn ké cơm, cho nên mới mua nhiều đồ ăn như vậy.
Thẩm Miên thầm than, anh Hạ quả thực quá thông minh, người như vậy, ở trước mặt hắn tốt nhất đừng chơi tiểu tâm tư, bằng không thực dễ dàng trở thành một vai hề nhảy nhót.
Ở dưới ánh mắt như gặp quỷ của Lý Càng cùng Nguyễn Dễ Dương, Hạ Nam nấu ba món ăn mặn, thịt kho tàu, gà xào ớt, cá hầm ớt.
Không thể không nói, thủ nghệ của hắn xác thật không tôi.
Nguyễn Dễ Dương cùng Lý Càng nuốt nước miếng, hai người thập phần ân cần cầm đũa bưng chén, trên mông như là bôi keo 502, ngồi xuống bàn ăn trước mặt, cầm đũa chờ ăn.
Hạ Nam rõ ràng là con sói đầu đàn trong ba người, hắn chưa ăn, hai người cũng không dám động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận