Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 439: Cao quang thời khắc 2

Chương 439: Cao quang thời khắc 2Chương 439: Cao quang thời khắc 2
Gọi anh, chỉ là một cái xưng hô tôn kính, anh Hạ bọn họ căn bản sẽ không nghĩ nhiều.
Âm thanh Thẩm Miên vừa mới rơi xuống, Nguyễn Dễ Dương liền nói một câu, “Về sau em không cần kêu anh là Nguyễn.”
Thẩm Miên: “......”
Vậy gọi là gì?
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của cô, Nguyễn Dễ Dương cười xấu xa, “Kêu anh là chú Nguyễn đi”
Nếu anh Nam nhận Thẩm Miên làm con gái nuôi, hắn và anh Nam lại là đồng lứa, khẳng định cũng phải thay đổi xưng hô cho phù hợp, bằng không, chẳng phải là phải theo Thẩm Miên gọi thấp đi, kêu anh Nam là chú sao?
Việc này không thể được.
“A2”
Thẩm Miên thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết, cảm thấy thính lực của mình xuất hiện vấn đề.
Kêu Nguyễn Dễ Dương là chú Nguyễn?
Đây là thao tác kỳ quái gì?
Hạ Nam cũng nháy mắt nhíu mày, ánh mắt bất thiện nhìn Nguyễn Dễ Dương, duy độc Lý Càng là tương đối bình tĩnh. “Nguyễn.....” Thẩm Miên mới nói được một chữ, đầu lưỡi liền xoắn lại, không biết nên mở miệng như thế nào, dứt khoát tránh xưng hô, trực tiếp hỏi, “Sao lại nói như vậy?”
Cô coi hắn như anh, hắn lại muốn làm chú cô.
“Là thế này” Biểu tình Nguyễn Dễ Dương lại nghiêm túc lên, nói chính sự, phải có bộ dáng của chính sự, “Miên, em cảm thấy anh Nam là người thế nào?”
Dứt lời, hắn lại cảm thấy hỏi như vậy không đúng, vì thế lại sửa miệng, “Em cảm thấy anh Nam đối với em như thế nào?”
Hạ Nam nghe vậy, cũng nhìn về phía cô, tựa hồ cũng muốn biết câu trả lời.
Thẩm Miên: “......”
Nguyễn Dễ Dương bị trúng tà sao?
Sau khi đã trọng sinh, cô vẫn không đoán ra tâm tư của Nguyễn Dễ Dương.
Đầu tiên là bảo cô kêu chú, sau lại hỏi xem anh Hạ đối xử với cô như thế nào, cần phải trả lời sao?
Nhưng nếu hắn đã hỏi, xuất phát từ lễ phép, Thẩm Miên vẫn đúng sự thật trả lời.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Anh Hạ là người tốt, đối xử với em cũng rất tốt” Dừng một chút, cô lại bổ sung, “So với ba mẹ em đối xử với em còn tốt hơn.”
Nói như vậy, người ở bên ngoài nghe thấy, khả năng có chút cảm giác cô là ke vong an phụ nghĩa, nhưng chỉ có bản thân Thẩm Miên biết, đây là sự thật.
Hạ Nam nghe cô nói vậy, trên mặt không có biểu tình gì, tựa hồ lời cô, cùng hắn không hề có quan hệ.
Nguyễn Dễ Dương và Lý Càng nghe vậy, đôi mắt lại tức khắc sáng ngời, Thẩm Miên nói như vậy, chứng minh cũng có tình cảm ba con với anh Nam, bằng không sẽ không lấy hắn ra so sánh cùng cha mẹ.
Như vậy liền dễ làm, anh Nam muốn, Miên cũng muốn, việc này sẽ thành công.
Nguyễn Dễ Dương ban đầu còn có chút băn khoăn, cũng không tiếp tục úp mở nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Miên, anh Nam đối xử tốt với em, kỳ thật là có nguyên nhân.”
Nguyên nhân?
Nguyên nhân gì?
Thẩm Miên nhìn về phía Hạ Nam.
Chẳng lẽ, những lời này, là anh Hạ bảo Nguyễn Dễ Dương nói ra?
Bữa tiệc hôm nay, cũng đã sớm có dự mưu sao?
Chính là vì giờ khắc này?
Sẽ là nguyên nhân øì? Cô nhấp môi một chút, mặc ke nói như thế nào, cô đều tin tưởng anh Hạ đối tốt với cô là sự thật, nếu anh Hạ có yêu cầu gì cần hỗ trợ, cô sẽ tận tâm tận lực.
Suy nghĩ vừa ra, liền nghe Nguyễn Dễ Dương nói ra lời kinh người: “Miên, anh Nam như ông cụ non, tuổi tuy rằng không lớn, nhưng tư tưởng so với người bình thường thành thục hơn nhiều, kỳ thật, anh ấy vẫn luôn đối đãi với em như con gái, anh thấy em cũng kính trọng anh Nam như bậc cha chú, vậy em dứt khoát nhận anh Nam làm cha nuôi đi”
Dứt lời, Nguyễn Dễ Dương cùng Lý Càng liền vẻ mặt chờ mong nhìn hai người, chờ chứng kiến thời khắc tỏa sáng.
Không khí yên tĩnh xuống dưới, chung quanh an tĩnh như là thời gian cấm.
Thẩm Miên kinh ngạc hơi hơi há miệng, sau một lúc lâu mới máy móc quay đầu nhìn về phía Hạ Nam, “anh Hạ, đây cũng là ý tứ của anh sao?”
Hóa ra, anh Hạ thật sự vẫn luôn muốn làm ba cô?
Trước kia, cô còn tưởng rằng là chính cô đã suy nghĩ quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận