Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 450: Tới cửa 1

Chương 450: Tới cửa 1Chương 450: Tới cửa 1
“Lý càng......"
Nghe em trai nói như vậy, Lý Thơ Bình nhận lấy tiền, muốn nói cái gì, rồi lại không biết nên nói như thế nào, mới ra miệng, âm thanh liền nghẹn ngào.
“Được rồi, đừng nói nữa, chị là chị của em, em là cậu của con chị, đưa tiền mua chút đồ ăn cho cháu có cái gì không đúng chứ? Chị mau về phòng đi! Đợi chút nữa đứa trẻ tỉnh lại không tìm thấy chị sẽ khóc lên, sẽ khiến ba mẹ bị kinh động”
Lý Càng đẩy Lý Thơ Bình ra khỏi phòng, đóng cửa lại, cầm quần áo liền đi tắm rửa.
Lý Thơ Bình cầm tiền trở về phòng, vành mắt hơi hơi phiếm hồng, kỳ thật, có đôi khi cô cũng suy nghĩ, nếu như lúc trước..... Nhìn thoáng qua đứa trẻ ngủ trên giường, cô ôn nhu cười một chút, đứa trẻ đều đã lớn như vậy, còn nói cái gì lúc trước chứ?
Hứa Mẫn ban đầu tính toán đi lên nhìn cháu một chút, kết quả vừa đến cửa thang, liền thấy Lý Thơ Bình cầm tiền, bị Lý Càng đẩy ra khỏi phòng, vì thế cô lại lặng lẽ đi xuống lầu.
Thấy cô đi ra ngoài không trong chốc lát lại đi về, Lý Cư Lâm xụ mặt hỏi, “Lý Càng lại cho Thơ Bình tiền sao?”
Hứa Mẫn cũng không gạt chồng, vẻ mặt vui mừng nói, “Lý Càng đã lớn, biết thương chị.” Ngày thường con trai thoạt nhìn tùy tiện, giống như chuyện øì cũng không biết nhọc lòng, nhưng kỳ thật, trong lòng con trai đều hiểu rõ.
“Một nam nhân lớn như vậy, cả ngày không làm việc đàng hoàng, không đi làm nuôi sống vợ con, nam nhân như vậy, có thể có tiền đồ gì?” Lý Cư Lâm thực tức giận, “Nói cho Lý Càng, về sau một phân tiền cũng không cần cho, để con bé chính mình thể hội, đã tìm một kẻ như thế nào.”
“Anh nha! Chính là mạnh miệng mà mềm lòng” Hứa Mẫn oán trách trừng hắn một cái, “Bảo Lý Càng không cần đưa tiền, nhưng chính mình lại bảo em dẫn con bé đi mua quần áo mới, nói đến cùng còn không phải là thương con gái sao?”
Chồng trước đó nói những lời này, còn không phải là vì để con gái mua quần áo mới mặc sao?
Hai người đã sinh sống với nhau hơn hai mươi năm, cô còn không hiểu biết tính tình của chồng ư?
Tâm tư bị chọc thủng, bên tai Lý Cư Lâm đỏ lên, đi đến trước tủ quần áo cầm một bộ áo ngủ ra tới, “Anh đi tắm rửa”
Hôm sau.
Thẩm Miên dậy sớm, sau khi ăn cơm sáng xong, dưới sự trợ giúp của Hạ Nam, dọn đồ tới phòng đối diện.
Đại khái đến 10 giờ, khi Lý Càng lái ô tô tìm tới, biết Thẩm Miên ở căn hộ đối diện với Hạ Nam, hắn cũng thấy nhiều không ngạc nhiên nữa.
Trải qua sự tình ngày hôm qua, hắn cảm thấy, dù cho anh Nam hiện tại nói thích cô bé này, hắn cũng không kinh ngạc.
Xe ngừng ở dưới lầu, Hạ Nam ngồi ở ghế phụ, Thẩm Miên ngồi ở ghế sau.
Ô tô đi trong chốc lát, vì để Thẩm Miên sau khi đến nhà hắn, không có khẩn trương như vậy, Lý Càng bắt đầu tìm đề tài nói chuyện phiếm cùng Thẩm Miên.
“Bé Miên, chờ chút nữa tới nhà anh, em không cần cảm thấy ngại, ba mẹ và chị anh đều rất dễ ở chung, ấn tượng của bọn họ đối với em đều không tồi, đều rất thích em, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên em đến nhà anh, coi như nhà của mình là được”
“Em đã từng đến nhà anh? Anh Lý, có phải anh nhớ lầm hay không?” Thẩm Miên có chút kỳ quái, cô sao không nhớ rõ, cô đã qua nhà Lý Càng khi nào?
Thấy vẻ mặt cô kỳ quái, Lý Càng liếc mắt nhìn Hạ Nam một cái, “anh Nam, anh chưa kể chuyện chị gái ta mua măng khô cho Miên nghe sao?”
Tuy rằng là hỏi Hạ Nam, nhưng ngữ khí của hắn lại chắc chắn.
Chuyện quan trọng như vậy, anh Nam thế nhưng vẫn chưa nói, khó trách Miên trước nay không ở trước mặt hắn nói về việc này. “Hiện tại biết cũng không chậm” Hạ Nam nhàn nhạt nói.
Thẩm Miên chớp chớp mắt, “Nhà anh ở Ngự Cảnh Viên?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận