Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 451: Tới cửa 2

Chương 451: Tới cửa 2Chương 451: Tới cửa 2
“Đúng vậy!” Lý Càng gật đầu, anh Nam không nói, vậy chính hắn nói, “Lần trước chị của anh mua măng khô ở chỗ em, em còn hỗ trợ đưa đến nhà anh, quần áo lần trước anh Nam đưa cho em, cũng là chị của anh hỗ trợ mua, lại nói tiếp, thật đúng là duyên phận! Hết thảy việc này đều là định mệnh đi?”
Thẩm Miên: “......”
Thật là định mệnh sao?
Cố chủ kiếp trước đối xử tốt với cô như vậy, thế nhưng lại là ba mẹ Lý Càng? Lý Thơ Bình mà cô vẫn luôn muốn trợ giúp, lại là chị của Lý Càng?
Hết thảy việc này như trên phim, cô cũng có chút không tiêu hóa hết nổi.
Không đúng......
Dựa theo tình huống này, người kiếp trước ngồi tù vì Lý Thơ Bình, chẳng phải chính là Lý Càng sao?
Một hồi lâu không nghe được âm thanh của cô, Lý Càng quay đầu nhìn cô một cái, thấy cô ngốc lăng lăng, không khỏi cười hỏi, “Bé Miên, em có phải bị làm cho kinh ngạc hay không?”
Thẩm Miên hoàn hồn, mỉm cười, “Lần này là thật sự bị kinh ngạc”
Lý Thơ Bình cùng Lý Càng tuy rằng đều họ Lý, nhưng họ Lý là nhà giàu, họ Lý có rất nhiều, hơn nữa Lý Càng cùng Lý Thơ Bình lớn lên cũng không quá giống nhau, cô liền không nghĩ tới phương diện này.
Không nghĩ tới, hai người thế nhưng lại là anh em.
Chẳng lẽ, hết thảy thật sự đều là định mệnh sao?
Kiếp trước, hai vợ chồng Hứa Mẫn đối xử với cô rất tốt, người cũng tốt, nơi nào bị thiên tai, bọn họ đều quyên góp không ít vật chất cho nơi đó, cho nên, đây là ông trời an bài cho bọn họ tương ngộ sao?
Mặc kệ có phải hay không, tâm tư muốn giúp đỡ bọn họ thay đổi vận mệnh của Thẩm Miên càng thêm mãnh liệt.
Ba người rất nhanh đã tới nhà họ Lý, Thẩm Miên đi theo Hạ Nam và Lý Càng, vừa mới đi tới cửa, Hứa Mẫn cùng Lý Thơ Bình đã đi ra nghênh đón.
Mọi người trước đó cũng coi như đã nhận thức lẫn nhau, hơn nữa ấn tượng của Hứa Mẫn đối với Thẩm Miên cũng tốt, cho nên khi lại lần nữa nhìn thấy cô liền vui vẻ, chào hỏi nhau xong, Hứa Mẫn liền tiếp đón mọi người ngồi xuống sô pha.
Trên bàn trà trước mặt, bày biện rất nhiều đồ ăn vặt, từ nơi này liền có thể nhìn ra được, đối với việc hôm nay cô tới cửa ăn cơm, người nhà họ Lý là có nghiêm túc chuẩn bị.
Lý Cư Lâm từ trong phòng sách đi ra, Thẩm Miên đi theo Hạ Nam, kêu một câu, “Chú Lý.”
Lý Cư Lâm gật đầu, ' ân ' một tiếng, liền ngồi ở bên cạnh Hạ Nam.
Thẩm Miên kiếp trước đã từng chăm sóc Lý Cư Lâm, biết rõ tính tình của hắn, hắn có một loại ngạo khí của người đọc sách, hiện tại thái độ này đối với cô, đã xem như rất tốt.
“Miên, lần đó khi gặp cháu, dì đã rất thích cháu, không nghĩ tới, chúng ta còn có duyên phận này” Thấy thái độ chồng lãnh đạm, Hứa Mẫn sợ Thẩm Miên nghĩ nhiều, lôi kéo tay cô cười nói vài câu.
“Dì Hứa, lần đó gặp dì, cháu cũng thực thích dì, kẹo mà dì cho cháu rất ngon” Thẩm Miên lộ ra một nụ cười ngọt ngào, một câu đã dỗ cho Hứa Mẫn vui vẻ hơn.
Cô cho cô gái nhỏ này một ít kẹo, đều đã trôi qua lâu như vậy, cô bé còn nhớ rõ ràng, thuyết minh cô là người biết cảm ơn.
Lý Càng liếc mắt nhìn Thẩm Miên một cái, cô gái nhỏ có cái miệng thật ngọt, nhìn xem này, mới nói mấy câu, đã dỗ cho mẹ hắn vui vẻ như vậy.
Thẩm Miên lặng lễ hướng về phía Lý Càng giơ một ngón tay cái.
Cô đã chăm sóc Hứa Mẫn cùng Lý Cư Lâm hai, ba năm, đương nhiên biết tính tình của bọn họ.
Động tác nhỏ của hai người, không giấu được Hạ Nam cùng Lý Cư Lâm, nhưng hai người đều mặt vô biểu tình, làm bộ không thấy gì. Lý Thơ Bình ôm đứa trẻ, vẻ mặt ôn nhu, cười, “Chị trước kia cảm thấy, người ta nói duyên phận gì đó đều là giả, nhưng hiện tại xem ra, cái từ này, thật đúng là có, chị lần đầu tiên gặp em, đã rất thích em, không nghĩ tới, chúng ta thật là có duyên phận làm chị em”
Bạn cần đăng nhập để bình luận