Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 456: Khao nghiem 3

Chuong 456: Khao nghiem 3Chuong 456: Khao nghiem 3
sỪ”
Lý Cư Lâm lược hiện không vui lên tiếng.
“Con đi gọi” Lý Càng lại lần nữa xung phong nhận việc đứng lên, Lý Cư Lâm liếc mắt nhìn hắn một cái, nhưng không ngăn cản, chút tính toán trong lòng con trai, sao hắn không biết chứ?
Nhưng hôm nay mặc kệ ai ở đây, hắn đều sẽ không thay đổi nguyên tắc của chính mình.
Trừ phi Thẩm Miên thật sự có thể thi được cao trung một, hơn nữa được phân phối đến trong lớp hắn phụ trách, dù cho như vậy, hắn cũng sẽ không đối xử đặc biệt với cô.
Về phần sự tình con trai nhận cô làm em gái, hắn cũng sẽ không ngăn cản, vợ và con gái đều thực thích cô, chỉ cần cô không phải người phẩm hạnh không tốt, xã giao bình thường hắn sẽ không tham dự.
Lý Càng lo lắng sốt ruột vào phòng sách, liền thấy Thẩm Miên vẫn còn đang nghiêm túc viết chữ, nghe được tiếng mở cửa, Thẩm Miên ngẩng đầu vừa lúc liếc nhìn thấy đồng hồ trên tường, sau đó mới phát hiện đã bốn giờ rồi.
Cô vội vàng buông bút máy, “Ngại quá, em viết quá nghiêm túc, quên mất thời gian, bác Lý chờ sốt ruột đi?”
“Không có việc gì, ba anh tính chậm chạp, làm việc liên thích chậm rì rì.” Lý Càng đi đến trước mặt Thẩm Miên, thấy cô thế nhưng viết vài trang giấy, đôi mắt tức khắc sáng ngời, “Bé Miên, em còn khá hiểu chuyện nhat”
Hắn cho rằng, Thẩm Miên không có khả năng nhớ rõ nhiều đề như vậy, nhất định là đã bịa đặt một ít, cô gái nhỏ rất cơ linh, có phong phạm của hắn.
Biết hắn hiểu lầm, Thẩm Miên cười giảo hoạt, cũng không giải thích.
“Trước đưa cho bác Lý xem, có thể qua cửa không?”
“Có thể, có thể, có thể.” Lý Càng nhìn một chút, gật đầu liên tục, “Chính ba cũng không nhớ được nhiều như vậy, bằng øì ghét bỏ em chứ? Đi, chúng ta đi ra ngoài.”
Dù là câu hỏi bịa đặt, cô có thể viết ra nhiều như vậy, Lý Càng cũng cảm thấy rất có mặt mũi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lý Cư Lâm tuy rằng không nói ra, nhưng vẫn luôn tiếc nuối khi con trai, con gái không có đi trên con đường của hắn, Lý Càng biết, nhưng hắn cũng không có biện pháp, hắn đối với việc làm giáo viên gì đó căn bản không có hứng thú, chỉ thích làm buôn bán kiếm tiền.
Chị học tập giỏi, vốn cho rằng có thể ở trên phương diện này có thành tựu, không nghĩ tới lại lên thuyền giặc của Uông Đông Thành. Hien tai mang theo Tham Mien tro ve cho ba hắn, cũng coi như là đền bù tiếc nuối cho ba.
Hai người tới phòng khách, Lý Càng vẻ mặt đắc ý đưa vở cho Lý Cư Lâm, “Ba, đây đều là bé Miên viết, vừa rồi khi con đi vào, em ấy vẫn còn đang viết, nếu không phải thời gian không đủ, em ấy phỏng chừng có thể viết hết đề thi ra.”
Lý Cư Lâm liếc mắt nhìn một cái, vừa thấy Thẩm Miên viết nhiều trang như vậy, sắc mặt ngược lại càng khó xem, khi hắn tiếp nhận vở, trừng mắt nhìn Lý Càng một cái.
Không cần phải nói, nhất định là con trai ra chủ ý ngu xuẩn cho cô bé.
Nếu không phải Hạ Nam đang ở đây, hắn thậm chí đều không nghĩ xem cô đã viết gì, mọi người đều cho rằng hắn không dạy sơ trung, sẽ không xem đề thi sơ trung, kỳ thật hắn mỗi năm đều có chú ý.
Bể học vô bờ, hắn vẫn luôn tin tưởng câu nói sống đến già học đến già.
“Miên, đừng đứng nữa, đến bên này ngồi đi” Hứa Mẫn kéo Thẩm Miên ngồi xuống bên cạnh, vỗ vỗ tay cô, an ủi cô không cần khẩn trương.
Sắc mặt Lý Cư Lâm không vui mở vở ra nhìn thoáng qua, vừa thấy, nháy mắt liền không dừng được.
Đề thi vào cao trung, hắn xác thật không nhớ được đầy đủ, nhưng rốt cuộc vẫn có ấn tượng, xem lại một lần, nháy mắt liên nghĩ tới.
Thần sắc nơi đáy mắt hắn càng xem càng khiếp sợ, Hạ Nam ở một bên, đáy mắt lại hiện lên một tia ý cười, tựa hồ đã sớm đoán được kết quả này.
Đại khái nhìn được một nửa, Lý Cư Lâm liền ngẩng đầu quỷ dị nhìn Thẩm Miên, “Cháu có bản lĩnh xem qua là nhớ sao?”
Đã gặp qua là không quên được, những chữ này, chỉ có thấy ở trên sách vở, trong sinh hoạt, hắn trước nay cũng chưa gặp được học sinh như vậy, nhưng điều này cũng không đại biểu trên đời này không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận