Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 461: Mẹ chồng tới cửa 2

Chương 461: Mẹ chồng tới cửa 2Chương 461: Mẹ chồng tới cửa 2
Phan Sẽ Vân cũng chột dạ, chạy nhanh tiến lên mạnh mẽ ôm lấy đứa trẻ qua tay, trong miệng còn trách cứ, “Nhìn đứa trẻ mồ hôi đầy đầu này, khẳng định là ở ngoài bị nóng, con trở lại sao không tiến vào, đứng ở cửa làm gì?”
“Con bé có thể là bị khát, để con lấy chút nước cho con bé uống” Lý Thơ Bình nhịn nước mắt xuống, giờ phút này cũng không muốn nói thêm cái øì với bọn họ, duỗi tay muốn ôm đứa trẻ lại, lại bị Phan Sẽ Vân tránh mất.
Cô âm dương quái khí nói, “Để mẹ đút nước cho cháu là được rồi, con đi nói chuyện với Đông Thành một lát đi! Con không quan tâm đến nó, đi nhà mẹ đẻ ăn ngon ngủ tốt, Đông Thành thật đáng thương, người đã gầy đi một vòng.”
Lý Thơ Bình biết lời của Phan Sẽ Vân có ẩn ý, cố ý nói cô, nhưng miệng cô vụng, không biết cãi nhau, trong lòng bị đè nén, lại không tiếp được lời.
Uông Đông Thành thấy vậy, kéo cô đi về phía phòng, “Em cứ để mẹ ôm con đi! Em hàng ngày đều trông con một mình, cũng mệt rồi, khó được có người giúp em, em nghỉ ngơi một lát đi”
Mấy ngày nay hắn vẫn luôn cố tình lạnh nhạt với Lý Thơ Bình, cô bỏ đi hai ngày, hiện tại đã trở lại, cũng không biết có mang về tin tức tốt gì hay không, cộng thêm lời nói vừa rồi, đã bị cô nghe được, Uông Đông Thành sợ cô khó chịu, tố cáo với nhà mẹ đẻ, cho nên ôn nhu dỗ dành cô vài câu.
Ít nhất cũng đã nửa năm, chồng không có ôn nhu như vậy, bây giờ lại nghe thấy hắn quan tâm chính mình, tim Lý Thơ Bình nháy mắt liền mềm, đi theo chồng trở về phòng.
Vợ đi hai ngày, hiện tại lại không có con ở bên cạnh khóc nháo, Uông Đông Thành tức khắc nổi lên hứng thú, tiến vào phòng liền đóng cửa lại, ôm lấy Lý Thơ Bình sờ soạng hôn hít.
“Mẹ còn đang ở đây” Đoán ra ý đồ của hắn, Lý Thơ Bình giữ tay hắn lại, đẩy hắn sang một bên.
“Mẹ ở bên ngoài, cũng sẽ không tiến vào.”
Uông Đông Thành không cam lòng, lại tiến lên ôm Lý Thơ Bình, nhưng bị cô đẩy ra.
“Chờ đến buổi tối đi! Hiện tại mẹ ở bên ngoài ôm con, chúng ta như vậy thật không tốt”
Lý Thơ Bình tư tưởng bảo thủ, cảm thấy để mẹ chồng cùng con ở bên ngoài, hai vợ chồng ban ngày ban mặt làm chuyện như vậy thật không tốt.
Liên tục bị đẩy hai lần, Uông Đông Thành cũng không còn hứng thú nữa, trong lòng nghẹn một cổ khí, sắc mặt cũng khó coi, hắn ngồi xuống mép giường, thấy trong tay Lý Thơ Bình còn cầm một cái túi, không khỏi hỏi, “Em lại mua cái gì vậy?”
“Lý Càng nhận một cô bé làm em gái, ngày hôm qua tới cửa, ba em nói phải mặc đồ vui mừng mới được, cho nên em liên mua một bộ quần áo mới.”
Uông Đông Thành vừa nghe vậy, trong lòng tức khắc không thoải mái, hắn ở trong nhà cơm cũng không có mà ăn, cô khen ngược, ở nhà mẹ đẻ ăn ngon ngủ kĩ, còn mua quần áo mới, “Thơ Bình, cuộc sống hiện tại của chúng ta không tốt lắm, em cũng biết mà, có thể tiết kiệm chút nào hay chút đó, không thể giống như trước khi kết hôn, cả ngày chỉ biết ăn diện xinh xinh đẹp đẹp được”
“Đây là tiền Lý Càng đưa cho em mua” Sợ Uông Đông Thành lại nói nhà mẹ đẻ bố thí cho bọn họ như ăn mày, Lý Thơ Bình không dám nói chuyện Lý Càng cho rất nhiều tiền.
“Cậu ta thật đúng là em trai tốt của em.” Uông Đông Thành âm dương quái khí nói một câu, nhắc tới Lý Càng, hắn liền nghĩ tới sự tình hôm đó, ở trong nhà không coi hắn là anh rể đã đành, ở bên ngoài cũng không tôn trọng hắn.
Còn không phải là trong nhà có mấy đồng tiền dơ bẩn thôi sao.
Lý Thơ Bình nhíu mày, “Đông Thành, anh vì sao lại có thành kiến với Lý Càng như vậy? Lý Càng đối với chúng ta thật sự rất tốt, nơi chốn đều suy nghĩ cho chúng ta, hắn sợ chúng ta không có tiền dùng, thường xuyên......”
Uông Đông Thành xanh mặt đánh gãy lời cô nói, “Cho người cá không bằng dạy người bắt cá, hắn nếu thật sự muốn tốt cho chúng ta, sẽ không giống như tống cổ ăn mày, mỗi lần chỉ bố thí một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận