Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 477: Tiểu càng giao hữu, thật đúng là rộng khắp

Chương 477: Tiểu càng giao hữu, thật đúng là rộng khắpChương 477: Tiểu càng giao hữu, thật đúng là rộng khắp
Sự tình đứng thứ nhất toàn thành thị, Thẩm Miên ban đầu tính toán điệu thấp một ít, chỉ chia sẻ với một mình Hạ Nam, lại không nghĩ rằng, hiệu trưởng ở sau khi thành tích ra tới, liền gọi điện thoại cho Lý Càng trước, mà Lý Càng cũng là một người miệng rộng, lập tức liền nói việc này cho Lý Cư Lâm.
Biết kết quả thi của Thẩm Miên tốt như vậy, hắn cũng thực vui vẻ, bảo Hứa Mẫn nấu một bàn đồ ăn, chúc mừng cô.
Xuất phát từ lễ phép, cô định mua một ít trái cây mang theo, Hạ Nam lại đã sớm chuẩn bị tốt.
Hai người tới Lý gia, đúng lúc Lý Càng cũng đón ba người nhà Lý Thơ Bình qua, nhìn thấy Thẩm Miên, Uông Đông Thành cảm thấy có chút quen mắt, cẩn thận tưởng tượng, hóa ra là cô bé gặp qua ở văn phòng Lý Càng.
Khi đó, chỉ cảm thấy cô gái nhỏ này thật xinh đẹp, không nghĩ tới, thế nhưng là em gái nuôi của Lý Càng.
Hai người đều là người ngoài đến Lý gia, nhưng mọi người đều đem lực chú ý đặt ở trên người Thẩm Miên, so sánh với cô, Uông Đông Thành tựu có chút xấu hổ, mọi người giống như không thấy hắn, không ai phản ứng hắn. Lý Thơ Bình thấy sắc mặt hắn hơi hơi không đúng, chạy nhanh cười nói chuyện cùng hắn, “Đông Thành, anh có nhớ em ấy không sao? Trước kia ở chợ bán thức ăn, chúng ta đã từng mua tương hột của em ấy”
Trải qua Lý Thơ Bình nhắc nhở, Uông Đông Thành sau đó mới liên hệ được Thẩm Miên với cô gái nhỏ bán tương hột, khó trách lần trước đụng tới cô ở cửa văn phòng, hắn cảm thấy thực quen mắt, hóa ra đã sớm gặp qua cô.
Khi đó, ở chợ bán thức ăn, hắn cảm thấy Thẩm Miên thật xinh đẹp, lần thứ hai thấy cô, trong lòng đang tức giận, cũng không có tâm tư nghĩ gì khác, cho nên không nhận ra tới.
Một cô gái nhỏ ở sơn thôn nghèo, thế nhưng cũng có thể được nhận làm em gái nuôi của Lý Càng, chắc là dựa vào gương mặt này, đáy mắt Uông Đồng Thành hiện lên một tia khinh thường.
Ngữ khí trào phúng nói, “Lý Càng thật đúng là giao hữu rộng”
Lời này, làm người nghe thấy có hơi chút không thoải mái, Lý Thơ Bình nhấp môi một chút, thấy mọi người đều đang nói chuyện cùng Thẩm Miên, không nghe được Uông Đông Thành nói, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.
Chồng đã lâu không có tới nhà mẹ đẻ, thật vất vả mới tới một lần, lại xảy ra mâu thuẫn thì không tot. Nghĩ vậy, cô vội nói sang chuyện khác, “Miên học tập rất tốt, thi đứng thứ nhất toàn thành thị.”
“Đề thi vào cao trung năm nay rất đơn giản, thi đứng thứ nhất toàn thành thị cũng không khó” Uông Đông Thành tiếp một câu.
Âm thanh của hắn không lớn không nhỏ, vừa lúc bị Lý Càng ở gần hắn nhất nghe được, Lý Càng vốn dĩ đã khó chịu với hắn, lại nghe hắn nói như vậy, lập tức liền dỗi một câu.
“Xác thật không khó, toàn thành thị cũng chỉ có một người mà thôi.”
Uông Đông Thành bị nghẹn, tức khắc không tiếp được lời.
Lý Cư Lâm nhìn hắn một cái, hơi có chút bất mãn khẽ hừ một tiếng, người con rể này, hắn chưa từng bao giờ vừa lòng.
Thứ nhất là cảm thấy hai nhà không thích hợp, nhưng càng nhiều, là không hài lòng đối với chính Uông Đông Thành, cảm thấy miệng lưỡi hắn quá trơn tru, nhưng con gái lại trộm lãnh chứng nhận kết hôn với hắn, cũng chỉ có thể như vậy.
Sau đó, sự thật cũng chứng minh, hắn không nhìn lầm, Uông Đông Thành xác thật không được, sau khi kết hôn vẫn luôn không có chí tiến thủ, chỉ biết đua đòi, hắn liền càng bất mãn thêm.
Thấy sắc mặt em trai cùng ba không đúng, Lý Thơ Bình hoảng loạn, trước khi tới đây cô đã nhắc nhở chồng không cần chọc giận ba, nhưng hắn vẫn nói một ít lời không xuôi tai, cô thật sự không có biện pháp.
Thẩm Miên nhận thấy không khí không đúng, cũng không lên tiếng, đây là chuyện của nhà người khác, cô là người ngoài tự nhiên không nên nhiều lời.
Lại nhìn Hạ Nam, cô tức khắc có chút buồn cười, anh Hạ tựa như đã sớm quen với không khí này, thần sắc không chút nào biến hóa, thực đạm nhiên.
“Ăn cơm đi, mọi người ăn cơm trước đi!” Hứa Mẫn thấy tình huống không đúng, chạy nhanh hoà giải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận