Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 482: Đưa điểm tâm

Chương 482: Đưa điểm tâmChương 482: Đưa điểm tâm
Bên này, Thẩm Miên đang định tắm rửa, hắt xì một cái thật mạnh, cô xoa xoa mũi, lầm bầm lầu bầu một câu, “Ai đang nhớ tôi?”
Vừa dứt lời, chuông cửa vang lên, mở cửa, liền thấy Hạ Nam đứng ở ngoài, cô thanh thúy kêu lên một tiếng, “anh Hạ.”
Tiếng bước chân hắn vừa đến cửa, cửa đã mở ra, hiển nhiên không có nhìn qua mắt mèo, đã trực tiếp mở cửa phòng ra, hắn nhướn mày một chút, “Có thể khẳng định ngoài cửa là anh sao?”
Khi nói chuyện, hẳn đã đi đến đại sảnh, đặt đồ trong tay lên bàn, thuận thế ngồi xuống trên sô pha, tùy ý giống như đang ở nhà của chính mình.
Thẩm Miên thuận tay đóng cửa phòng lại, nheo đôi mắt cười nói, “Không có mấy người biết em ở nơi này, đã tối muộn, ngoại trừ anh, cũng không có người khác gõ cửa”
Đổ một ly nước sôi để nguội cho Hạ Nam, vừa mới buông cái ly xuống, liền nghe hắn nói, “Em không nghĩ tới là người xấu sao?”
Thẩm Miên ngồi ở bên cạnh hắn, không chút suy nghĩ, há mồm trả lời, “Là người xấu em cũng không sợ, anh ở ngay đối diện mà”
Anh Hạ ở đối diện, cô có cảm giác đặc biệt an toàn.
Hơn nữa, trị an của tiểu khu này thật tốt, cửa tiểu khu buổi tối đều có bảo vệ trực ban.
“Em tin tưởng anh như vậy?” Rõ ràng lời cô nói, cũng không có ý gì khác, nhưng tâm tình của Hạ Nam, lại bởi vì một câu này, mà trở nên sung sướng.
Tuy rằng hắn không cười, sắc mặt và âm thanh cũng không có biến hóa gì, nhưng Thẩm Miên vẫn cảm giác được, tâm tình của hắn giống như so với vừa rồi tốt hơn, làm cho tâm tình của cô cũng đi theo tốt lên.
“Anh là người thứ nhất rất tốt với em, nếu em không tin anh, trên thế giới này, khả năng không có ai đáng giá để em tin”
Thẩm Miên cảm thấy, cô vuốt mông ngựa quá rõ ràng, vì thế không chờ hắn nói chuyện, liền dời đề tài, “anh Hạ, anh mang tới cái gì vậy?”
Trên bàn, đặt mấy chiếc túi màu đỏ, bên trong hình như là hộp giấy màu nâu, kích thước giống gạch, từng khối từng khối, không mở ra, thật đúng là không nhìn ra là cái gì.
Trong mắt Hạ Nam hiện lên một tia u quang, tâm mắt lược qua khuôn mặt nhỏ trắng nõn sạch sẽ của cô, nhanh đến Thẩm Miên cũng chưa chú ý tới.
“Một ít điểm tâm cùng kẹo, Dễ Dương mang về từ thủ đô, em nếm thử xem có thích hay không”
“Anh Nguyễn về nhà sao?”
Sau khi đến trong thành phố ở, hai người gần như mỗi ngày đều sẽ thấy mặt nhau, tiếp xúc nhiêu, Thẩm Miên cũng không sợ hắn như trước kia, cũng không câu nệ nữa.
Cô từ trong túi lấy ra một hộp điểm tâm chuẩn bị mở ra, nhưng hộp đóng gói rất tốt, cậy một hồi cũng chưa mở ra được, Hạ Nam trầm mặc không lên tiếng, từ trong tay cô cầm hộp qua, dùng sức một chút liền mở ra được.
Một cỗ hương vị thơm ngọt truyền ra tới, đôi mắt Thẩm Miên vụt sáng lên vài phần.
Bên trong là từng khối, từng khối bánh đậu xanh, có sáu khối tất cả.
Cô cầm lên cắn một miếng, nheo mắt, “Anh Hạ, bánh này thật ngọt, ăn đặc biệt ngon, anh cũng nếm thử đi!”
Nói xong, cô lấy một miếng đưa cho hắn.
Hạ Nam luôn luôn không thích ăn đồ ngọt, nhìn thấy bánh đậu xanh cô đưa qua, hơi hơi nhíu mày, lại không cự tuyệt, từ trong tay cô tiếp nhận bánh đậu xanh cùng ăn, bỗng nhiên cảm thấy, đồ ngọt mà trước kia không thích ăn, tựa hồ cũng không khó ăn như vậy.
“Có phải ăn rất ngon hay không?” Thẩm Miên nghiêng đầu hỏi hắn.
Đôi mắt cô sáng tỉnh tỉnh nhìn hắn, trên cánh môi còn dính một ít cặn bánh đậu xanh, thoạt nhìn đặc biệt đáng yêu, đầu ngón tay hắn khẽ nhúc nhích, có loại ý tưởng muốn giúp cô lau miệng, nhưng hắn cũng không có làm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận