Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 485: Ngươi nói chính là từ nhị phượng đi?

Chương 485: Ngươi nói chính là từ nhị phượng đi?Chương 485: Ngươi nói chính là từ nhị phượng đi?
Mấy người lại ngồi hàn huyên một hồi, Thẩm Miên liền mang theo bọn họ đi đến cửa hàng, lúc sau mời bọn họ ăn mì thịt thái sợi, ba người nhân cơ hội thương lượng sự tình khai trương.
Tiễn Lục Tư Viễn đi, Thẩm Miên không có sốt ruột trở về, mà mang theo Tiểu Thúy đi dạo một vòng cho quen thuộc hoàn cảnh ở phụ cận chợ bán thức ăn.
Lần đầu tiên đi dạo ở trong thành phố, người nhiều, cửa hàng cũng nhiều, Tiểu Thúy đặc biệt khẩn trương, nắm chặt tay Thẩm Miên, giống một đứa trẻ sợ đi lạc.
Hai người trong bất tri bất giác, đã đi dạo tới bên quầy hàng nhà Cố Kiến Bân, quầy hàng này vẫn có người đang bán đồ, không giống nhau chính là, chủ quán đổi thành một người phụ nữ hơn hai mươi tuổi.
Thẩm Miên giả vờ mua, thuận tiện hàn huyên cùng chủ quán vài câu, “Chị chủ quán, em nhớ rõ trước đó người bày quán tại đây, không phải là một bác gái sao? Sao lại đổi người nha?”
“Người mà em nói chính là Từ Nhị Phượng đi?” Chủ quán một chút cũng không lảng tránh việc này, cười nói, “Nhân phẩm cô ta không được, bị rất nhiều người mua cùng các chủ quán khác khiếu nại, cho nên sau khi đến kỳ hợp đồng, đường phố không cho phép cô ta bán hàng ở đây nữa, lúc ấy cô ta còn náo loạn vài ngày mới dọn đi”
Quả nhiên giống như kiếp trước, Từ Nhị Phượng ở trong thành phố làm buôn bán một đoạn thời gian, liền không làm nổi nữa.
Thẩm Miên tâm tình tốt, hơn nữa vừa lúc nhìn thấy một kiện quần áo ngắn tay khá xinh đẹp, giá cả cũng thích hợp, liền mua cho Tiểu Thúy.
Trăm triệu không nghĩ tới, Thẩm Miên sẽ mua quần áo cho cô, Tiểu Thúy chinh lăng trong chốc lát, sau đó liên tục xua tay cự tuyệt, “Miên, cậu kiếm tiền cũng không dễ dàng, tớ sao có thể nhận quần áo mà cậu mua? Cậu lưu trữ để chính mình mặc đi!”
Bộ quần áo này cũng đến sáu đồng tiền, cô tận mắt nhìn thấy Miên thanh toán tiền, lúc ấy còn nghĩ, quần áo đẹp là đẹp, nhưng có chút đắt, trong tiệm may ở nông thôn, mua vải về có thể làm được hẳn hai bộ.
“Nhận lấy đi! Quần áo này chính là chuyên môn mua cho cậu mặc, cậu chỉ mang một bộ quần áo lại đây, trời mưa sẽ không đủ để thay đổi” Về sau Tiểu Thúy ở trong thành phố hỗ trợ cô, có chút việc không giấu được, Thẩm Miên cũng không tính toán tiếp tục gạt cô, dứt khoát nói thẳng ra, “Tiểu Thúy, kỳ thật cửa hàng kia, là tớ cùng Lục Tư Viễn chung vốn mở, trước đó không có nói cho cậu, là sợ truyền tới trong lỗ tai ba mẹ tớ, dựa theo tính tình của bọn họ, khẳng định sẽ đến gây chuyện, khi đó liền sẽ không an bình”
Tiểu Thúy tuy rằng biết Thẩm Miên tựa hồ không phải đơn giản là làm công ở nhà họ Lục, nhưng vừa nghe nói Thẩm Miên là một người chủ của cửa hàng, vẫn thực ngoài ý muốn, nhưng năng lực tiếp thu của cô cũng nhanh.
Lập tức liền bảo đảm, “Miên, cậu để cho tớ tới đây làm việc, chính là tín nhiệm đối với tớ, tớ sẽ không cô phụ cậu, yên tâm đi! Việc này tớ sẽ không nói ra ngoài, chỉ là quần áo này, tớ thật sự không thể nhận được, quá quý trọng.”
Tiểu Thúy cho rằng Thẩm Miên là vì muốn cô giữ bí mật, mới đưa quần áo cho cô, kỳ thật, dù cho Thẩm Miên không đưa đồ, cô cũng sẽ không nói ra ngoài.
Thẩm Miên đối xử với cô tốt, cô sẽ không không có lương tâm như vậy.
Biết cô hiểu lầm, Thẩm Miên cười giải thích, “Tiểu Thúy, tớ đương nhiên tin tưởng cậu, bằng không, cũng sẽ không mang cậu tới trong thành phố, còn có quần áo này, không phải là phí bịt miệng, là tớ thiệt tình muốn tặng cho cậu, nếu cậu còn từ chối, tớ sẽ giận!”
Có Tiểu Thúy hỗ trợ xem cửa hàng, cô có thể bớt không ít tâm tư, giá trị mà Tiểu Thúy giúp cô sáng tạo ra, tuyệt đối không chỉ đơn giản là sáu đồng tiên. “Kia.....tớ nhận!” Tiểu Thúy chân chờ đáp ứng nhận lấy quần áo, sau đó không nhịn được nở nụ cười, “Tớ trước nay chưa từng mặc quần áo đẹp như vậy.”
Cô từ trước đến nay đều là mặc quần áo chị để lại cho, ở nông thôn đều như vậy, cô cũng đã quen, không nghĩ tới, lớn như vậy, kiện quần áo mới đầu tiên của cô, thế nhưng là do Thẩm Miên mua cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận