Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 488: Khai trương

Chương 488: Khai trươngChương 488: Khai trương
Tuy rằng Hạ Nam trước khi đi, đã đặt chìa khóa ở chỗ Thẩm Miên, nhưng cô cũng không có mở cửa phòng hắn.
Về phần nguyên nhân Hạ Nam về thủ đô, hắn chưa nói, cô cũng không hỏi.
Anh Hạ đối tốt với cô, không đại biểu cô có thể tùy ý quản chuyện của anh ấy, điểm đúng mực này, cô vẫn biết đến, chỉ là không biết anh Hạ lần này sẽ trở về bao lâu.
Khoảng cách đến khai giảng còn có hơn một tháng, cô cũng không từ bỏ học tập, ngoại trừ ngày đầu tiên mang theo Tiểu Thúy đi dạo một vòng, ngày hôm sau liền vẫn luôn ở nhà học tập, Tiểu Thúy thì xem TV
Ban đầu, Tiểu Thúy tiếc tiền điện, không nỡ xem, vẫn là Thẩm Miên nói rất nhiều lần, mới xem.
Nghỉ ngơi một ngày, hai người sớm đi ngủ, ngày kế trời còn chưa sáng, Thẩm Miên đã cùng Tiểu Thúy dậy sớm đi đến cửa hàng.
Ngày đầu tiên mở cửa hàng, cần sắp xếp hàng hóa, bác trai bác gái thường dậy sớm đi chợ, các cô cần phải sớm hơn một chút đặt đồ ăn lên, hai người tới cửa hàng không bao lâu, Lục Tư Viễn cùng Đại Quân cũng tới.
Hai người kéo một xe bò tràn đầy đồ ăn, Thẩm Miên phụ trách niêm yết giá, Tiểu Thúy cùng Lục Tư Viễn phụ trách xắp xếp hàng hóa, Đại Quân phụ trách bê dọn hàng hóa.
Ba người đều là người tay chân lanh lẹ, một xe hàng hóa chỉ dùng hơn một giờ, đã bày biện chỉnh tề, Đại Quân cũng không rảnh lo nghỉ ngơi, lại khua xe bò trở về kéo hàng hóa tiếp.
Dựa theo kế hoạch của Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn, một ngày bán hai xe bò đồ ăn, nếu thị trường tốt, sẽ bán ba xe bò, như vậy một tháng đại khái là khoảng 6000 khối, ngoại trừ tiền vốn cùng nhân công này đó, cũng có thể kiếm lời 3000.
Đối với Lục Tư Viễn và cô mà nói, đây là một khoản thu vào không nhỏ, không đến một năm, là có thể ở mua một căn hộ cũng không tệ lắm ở trong thành phố.
Trước mắt, giá cả căn hộ ở khu hẻo lánh trong thành phố, đại khái ở khoảng 5000, đoạn đường còn chưa có khai phá, chỉ cần ba, bốn ngàn, ở trong trí nhớ của cô, cuối những năm 90, chung quanh Lê Thành dần dần được khai phá lên, giá nhà tăng gấp hai, ba lần.
Nói về việc này, Thẩm Miên liền nhớ tới căn hộ trong thành phố của Cố gia, bởi vì vừa lúc ở trung tâm thành phố, năm thứ hai sau khi Cố Kiến Bân cùng Chu Tư Vũ kết hôn, quốc gia trưng thu nhà, phí phá bỏ di dời hơn một trăm vạn, bọn họ chính là dựa vào số tiền kia, liền buôn bán trang phục làm giàu.
“Miên, ngươi ngẩn người làm gì vậy? Thu tiền đi!” Trời đã sáng, cũng có bác gái tiến vào mua đồ ăn, nhìn thấy bác gái thứ nhất tiến vào mua đồ ăn chọn một ít rau xanh đi tính tiền, Lục Tư Viễn có chút kích động.
Kết quả người ta đứng một hồi lâu trước mặt Thẩm Miên, cô cũng không có phản ứng, đây là kích động qua đầu đi?
Ngày thường thoạt nhìn sự tình gì đều gợn sóng bất kinh, kỳ thật đều là giả vờ ở trong lòng, lúc này bị hắn phát hiện đi?
Thẩm Miên bị lời nhắc nhở của Lục Tư Viễn lôi trở lại hiện thực, chạy nhanh cười nói hai câu xin lỗi cùng bác gái.
Bác gái mua đồ ăn, vốn đang ghét bỏ Thẩm Miên phản ứng chậm, nhưng vừa thấy cô cười đẹp như vậy, âm thanh lại ngọt, hỏa khí tức khắc tiêu xuống.
“Cô gái nhỏ, các cháu thật là bán đồ ăn nông gia sao?”
“Bác gái, chúng cháu đây đều là đồ ăn nông gia, dùng phân bón thiên nhiên, đừng nhìn hình dạng đồ ăn khó coi, nhưng rất khỏe mạnh, giàu dinh dưỡng”
Thẩm Miên vừa nói vừa cười, làm người nhìn trong lòng đều thoải mái, bác gái chính là thích cô gái nhỏ ngoan ngoãn, vui vẻ như vậy, hơn nữa hiện tại còn tương đối sớm, người vào tiệm không nhiều lắm, sau khi trả tiền, cô không vội đi, còn cùng Thẩm Miên nói chuyện phiếm.
“Sao các cháu không bắt một ít gà mái già tới bán? Con dâu của bác đang ở cữ, muốn uống canh gà mái già”
Đôi mắt Thẩm Miên híp lại, “bác gái, bác muốn mua gà mái già sao? Nếu bác muốn, ngày mai chúng cháu sẽ mang lại đây một con.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận