Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 489: Sinh ý thịnh vượng

Chương 489: Sinh ý thịnh vượngChương 489: Sinh ý thịnh vượng
Bác gái này ăn mặc sạch sẽ, chú ý, còn làm kiểu tóc quăn lưu hành nhất hiện giờ, vừa thấy liền biết là trong nhà có điều kiện, cô nói muốn mua, tám phần là thật sự muốn mua.
Ở nông thôn có rất nhiều gà mái già, bảo Đại Quân nhân tiện mua một con là được, vừa lúc đặt cơ sở cho cô sau này bán gà mái già.
Bác gái mà tuyên truyền, mọi người liền biết nơi này có thể đặt trước gà mái già.
“Thực sự có gà mái già sao?” Vốn dĩ chỉ thuận miệng hỏi xem, nghe nói thực sự có, bác gái cũng rất cao hứng, “cô gái nhỏ, cháu giúp bác mang một con nhé, ngày mai bác tới sớm lấy, con dâu của bác sinh một đôi long phượng thai, cần uống nhiều canh gà mái già để bồi bổ.”
Hai đứa trẻ bú sữa mẹ, nhiều ít có chút không đủ, cho nên sản phụ mới cần bổ sung nhiều dinh dưỡng.
Gà mái già tuy rằng không rẻ, nhưng so với cho đứa trẻ uống sữa bột có lời hơn.
“Tốt, bác gái, buổi sáng ngày mai vẫn là lúc này bác tới bắt là sẽ có.” Thêm được một đơn hàng, Thẩm Miên cười đến đôi mắt đều biến thành trăng non.
“Không cần giao tiền đặt cọc trước sao?” bác gái lo lắng Thẩm Miên chỉ đáp ứng ngoài miệng, xoay người liên quên mất việc này.
Thẩm Miên lắc đầu, “Không cần, bác gái, ngày mai bác tới đưa tiền là được”
“Trước khi bác tới, cháu đừng bán gà mái già cho người khác nhé!” bác gái trước khi cầm giỏ đồ ăn đi, còn không quên dặn dò một câu.
Bác gái vừa đi, Tiểu Thúy liền hướng về phía Thẩm Miên dựng lên một ngón tay cái, “Miên, cậu cũng thật lợi hại, cứ như vậy đã chốt được một đơn hàng.”
“Gia cầm sống đặt ở trong tiệm khá dơ, lại chiếm diện tích, chúng ta làm hình thức đặt trước, vừa có thể kiếm thêm một phần tiền, lại bớt được không ít không gian.” Đừng xem thường các bác trai bác gái, bọn họ chính là tuyên truyền tốt nhất ở niên đại này.
“Chúng ta ở nông thôn còn có cá và vịt nuôi dân đã, có bán luôn không?” Lục Tư Viễn phát hiện thương cơ, giống như bất cứ thứ gì chỉ cần ở nông gia và gắn với hai chữ dân dã, liền dễ bán.
“Cái này không được” Thẩm Miên lắc lắc đầu, “Người ăn vịt tương đối ít, rất nhiều người không biết làm thịt vịt, trời nóng, cá đưa tới nơi này liền sẽ không còn mới mẻ.”
Tuy rằng có thể đặt cá ở trong chậu nước kéo qua đây, nhưng xe bò lắc qua lắc lại, tới trong thành phố nước đều phải văng hết rồi.
Hơn nữa, chậu nước quá chiếm không gian, mang mấy con cá kiếm không được bao nhiêu tiền, còn quá phiền toái.
Nếu cái gì cũng kiếm một phần, là không có khả năng, các cô chỉ có thể kiếm tốt một phần kia.
“Cũng đúng” Trải qua Thẩm Miên nhắc nhở, Lục Tư Viễn liền đánh mất ý tưởng bán vịt và cá.
“Nơi này mở cửa hàng từ bao giờ vậy? Bán đồ nông gia, còn rất đầy đủ.”
“Đi, đi vào nhìn một cái đi”
Theo sắc trời càng ngày càng sáng, các bác gái tới mua đồ ăn cũng dần dần nhiều lên, mọi người trước khi tới chợ rau, nhìn thấy cửa hàng đột nhiên mở ra này, đều thực ngoài ý muốn.
Mang theo tâm tư tò mò, đều tiến vào nhìn một chút.
Biết được nơi này đều là bán đồ ăn các hộ gia đình ở nông thôn tự trông, giá cả còn rẻ hơn trong chợ bán thức ăn, nhiều ít đều sẽ mua một ít.
Lục Tư Viễn hỗ trợ cân đồ, Thẩm Miên dạy Tiểu Thúy thu tiền, tính tiền, ba người vội vô cùng vui vẻ, một xe đồ ăn rất nhanh đã được bán thất thất bát bát, cũng may Đại Quân bổ sung hàng hóa kịp thời, xe hàng thứ hai rất nhanh liền đã kéo tới.
Việc kinh doanh trong tiệm tốt ngoài dự kiến, hai xe hàng hóa dự tính ban đầu căn bản không đủ, Đại Quân lại vội vã trở về kéo thêm một xe.
Bốn người vội đến cơm trưa phải tới hai giờ chiều mới ăn. Đối với nguyên nhân bán hàng tốt như vậy, Thẩm Miên tổng kết ra một điểm mau chốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận