Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 491: Trương Tuyết

Chương 491: Trương TuyếtChương 491: Trương Tuyết
Đại Quân nghe vậy, vừa định bảo nữ nhân hỏi Thẩm Miên, liền thấy Thẩm Miên hướng hắn đưa một ánh mắt, hắn lập tức hiểu ý, gật đầu đông cứng nói một câu, “Còn”
Đại Quân tính cách nội hướng, ngày thường ít tiếp xúc với người bên ngoài, cũng không hay nói chuyện phiếm, cho nên sau khi nói xong một chữ, liền không biết nói gì nữa.
Vừa nghe hắn nói còn, người phụ nữ rất là cao hứng, “Anh, em gái tôi năm nay vừa tròn mười tám, còn biết chữ, tôi đưa em ấy lại đây cho các ngươi nhìn xem được không?”
Đại Quân nhìn về phía Thẩm Miên, việc này hắn không làm chủ được, hắn cũng là một người làm thuê, nhìn thấy Thẩm Miên hướng về phía hắn gật đầu, sau đó mới trả lời một chữ.
“Được”
“Tôi trở về dẫn em ấy đến luôn”
Dứt lời, nữ nhân chạy nhanh vác rổ đồ ăn chạy chậm trở vê nhà, sợ chậm liền sẽ bị người khác đoạt mất công việc.
Nữ nhân vừa đi, Thẩm Miên liền nói với Đại Quân: “anh Quân, về sau với bên ngoài, cứ nói anh là anh của chúng em đi!” Mấy đứa trẻ ở đây, không có một người lớn, lâu dài sẽ dễ bị người xấu nhớ thương.
Câu anh Quân này, làm cho sắc mặt Đại Quân đỏ lên, Lục Tư Viễn cũng gọi hắn là anh Quân, nhưng hai người đều là nam nhân, còn cùng một thôn, hắn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng Thẩm Miên gọi hắn là anh Quân, hắn có chút không quá quen.
Tuy rằng không giỏi ăn nói, nhưng hắn không ngu ngốc, đã hiểu ý tứ của Thẩm Miên, vì thế gật gật đầu.
Đại khái qua hơn nửa giờ, nữ nhân dẫn một cô gái thắt bím tóc tới, thoạt nhìn rất thành thật, mặc một chiếc áo ô vuông ngắn tay, quần đen, lớn lên thực bình thường.
“Đây là em gái tôi, tôi tên Trương Tuyết, em gái tôi tên Trương Thiến, đã đi học hai, ba năm, biết chữ, trước kia ở nhà chăn trâu, sau khi tôi gả đến trong thành phố, cha mẹ tôi hai năm trước xảy ra chuyện, em ấy không có địa phương để đi, tôi liền nhận em ấy vào trong thành.”
Trương Tuyết giới thiệu đơn giản tình huống trong nhà một chút.
Thấy Trương Thiến vẫn luôn cúi đầu, hình như rất sợ, Thẩm Miên lo lắng cô không quen tiếp xúc với nhiều người như vậy, “Trương Thiến, chị có nguyện ý ở chỗ này làm việc không?”
“....“ Trương Thiến ngẩng đầu nhìn Thẩm Miên, khe gật đầu một cái.
Thấy cô như vậy, Trương Tuyết tức giận đẩy cô một chút, “Đang hỏi em đó, em nói đi!” Thật là tức chết cô, ngày thường ở nhà ríu ra ríu rít, ra ngoài làm việc, sao lại giống như người câm vậy?
“Nguyện ý” Trương Thiến nhỏ giọng nói một câu.
“Em ấy ngày thường không phải như thế này, có chút sợ người lạ.” Trương Tuyết chạy nhanh giúp đỡ giải thích một câu, người ta đừng tưởng nhầm rằng em gái cô là một kẻ ngốc.
Người bán hàng, đều thích người biết nói chuyện, cái này cô biết, nhưng em gái cô không có tay nghề gì, cũng không có văn bằng, trong nhà lại không có quan hệ, hiện tại thật vất vả mới có một công việc tốt như vậy, nếu không bắt lấy, sẽ không còn.
Thẩm Miên và Lục Tư Viễn nhìn thoáng qua lẫn nhau, thấy hắn không ý kiến, sau đó mới nói với Trương Tuyết, “Vậy ngày mai để chị ấy lại đây đi! Trước làm hai ngày nhìn xem.”
Vừa nghe vậy, Trương Tuyết tức khắc nở nụ cười, theo sau lại lo lắng nhìn về phía Đại Quân, cô vẫn luôn cho rằng Đại Quân là chủ quán, sợ Thẩm Miên là một cô gái nhỏ nói không tính.
Lần này, Đại Quân không nhìn Thẩm Miên, mà nói với Trương Tuyết, “Đây là em gái tôi, sự tình trong tiệm, do em ấy phụ trách, em ấy nói được là được”
“Ai! Tốt quá”
Lần này Trương Tuyết thật sự cười lên, đang cao hứng, cô còn mua một ít đồ ăn trong tiệm mang về.
Em gái tìm được công việc, chồng cũng không cần oán giận trong nhà nhiều thêm một người ăn không ngồi rồi, cần mua thêm đồ ăn chúc mừng một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận