Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 492: Danh tieng

Chuong 492: Danh tiengChuong 492: Danh tieng
Mấy người Thẩm Miên vẫn luôn vội đến hơn bốn giờ chiều, quét tước trong tiệm một chút, đi quán mì ăn cơm xong, Lục Tư Viễn mới cùng Đại Quân về nhà.
Ba xe đồ ăn không sai biệt lắm đã bán sạch, Thẩm Miên tính một chút, thu chi một ngày thế nhưng được hơn 300, so với mong muốn cao hơn không ít.
Nhìn thấy buôn bán tốt, Tiểu Thúy và Đại Quân cũng thực vui vẻ, hai người tuy rằng mệt mỏi một ngày, nhưng đều không cảm thấy vất vả.
Ở nông thôn làm việc nhà nông không hề nhẹ nhàng hơn, Thẩm Miên và Lục Tư Viễn tuổi không lớn, nhưng làm người hào phóng, tựa như hiện tại vội một ngày, bọn họ sẽ mang theo hai người đi ăn cơm.
Đại Quân cũng đã từng làm việc ở địa phương khác, nhưng chưa từng thấy chủ quán hào phóng như vậy.
Mệt mỏi một ngày, Thẩm Miên và Tiểu Thúy về đến nhà, tắm rửa một phen, rất nhanh liền đi ngủ, bởi vì phải xếp hàng hóa, hai người 5 giờ đã rời giường, đến trong tiệm không bao lâu, Lục Tư Viễn cùng Đại Quân liền đến.
Mấy người đem tất cả đồ ăn xếp lên kệ để hàng, Lục Tư Viễn lại đi mua một ít sữa đậu tương, bánh bao và bánh quấy, ăn sáng xong, Đại Quân liền vội vã trở về kéo đồ ăn, trong tiệm cũng lục tục có khách nhân đến mua đồ ăn, lưu lượng khách so với ngày hôm qua, một chút cũng không giảm bớt.
Tới gần 7 giờ, bác gái đặt trước gà mái vẫn chưa có tới, nhưng lại có một ít người dò hỏi cô giá cả gà mái, biết là người khác đặt trước, cũng không nói øì.
7 giờ rưỡi, Lục Tư Viễn nhìn chằm chằm con gà mái ở cửa trong chốc lát, nói: “Bác gái ngày hôm qua, sẽ không phải là không tới nữa chứ? Chúng ta có nên bán gà mái đi hay không?”
Nếu hôm nay không bán, sẽ phải đặt ở trong tiệm qua đêm, mùi phân gà thực thối, tới ngày mai, trong tiệm đều là mùi phân gà, sẽ bị người tới mua đồ ăn ghét bỏ.
Thẩm Miên đang sửa sang lại tiền lẻ hướng tới chỗ con gà mái nhìn thoáng qua, nghĩ nghĩ nói, “Trước cứ từ từ đi! Bác gái ngày hôm qua không giống như là chỉ nói mà thôi, nói không chừng là có chuyện øì nên chậm trễ.”
Gà sống sẽ không hỏng mất, bán sớm một ngày, bán muộn một ngày, vấn đề không lớn, vạn nhất người ta thật là có chuyện øì chậm trễ, tới đây phát hiện không còn gà, sẽ cho rằng bọn họ căn bản không hỗ trợ mang gà lại đây.
Đối với chút việc nhỏ này, Lục Tư Viễn là thực nghe lời Thẩm Miên, đang muốn gật đầu, một nữ nhân đi tới, nhìn chằm chằm gà mái hỏi. “Cháu trai, con gà mái già này bán thế nào?”
Lục Tư Viễn báo giá cả, sau đó giải thích, “bác gái, gà là người khác đặt trước, đợi chút nữa sẽ tới đây lấy, nếu bác muốn mua, buổi chiều cửa hàng sẽ giúp bác mang lại đây một con, gà mái già của chúng cháu đều là gà nuôi chính tông ở nhà, người đang ở cữ nấu canh uống là bổ nhất”
Trời nóng, người bình thường không thích uống canh gà mái già, chỉ có sản phụ ở cữ uống, cho nên Lục Tư Viễn phỏng đoán, nhất định là con gái hoặc là con dâu trong nhà cô sinh đứa trẻ, cần uống canh gà mái già.
Nữ nhân vốn dĩ coi trọng con gà mái già này, lại nghe nói là nuôi nấng ở nông hộ, càng thêm động tâm.
“Cháu trai, cháu xem bán cho ta con gà này trước được không? Dù sao người đặt trước cũng chưa có tới lấy, buổi chiều các cháu lại giúp người ta mang một con đến đây có được không? Các cháu còn có thể lập tức bán được hai con”
“Bác gái, như thế không ổn lắm, chúng cháu kinh doanh cần phải có chữ tín, đã đáp ứng với người ta, nếu vì một đơn hàng mà thất tín, người ta tới không phải là mất công đi không một chuyến sao? Nếu bác muốn, cháu có thể mang hai con lại đây cho bác chọn lựa một chút, bảo đảm tốt giống như con này, bác hẳn cũng ở gần đây đúng không? Chỉ là đi nhiều thêm một chuyến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận