Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 508: Mắt chó xem người

Chương 508: Mắt chó xem ngườiChương 508: Mắt chó xem người
thấp.
Uông Đông Thành cười nhạo một tiếng, nhìn Thẩm Miên nói, “cô bé chính là em gái nhận của cậu em vợ tôi, lại nói tiếp, chúng tôi còn có hơi chút quan hệ thân thích, tôi cũng coi như là anh rể của cô bé.”
“Hóa ra là anh rể!” Thẩm Miên vốn dĩ tính toán chạy lấy người, giờ phút này nghe được Uông Đông Thành nói, bước chân khựng lại, một bộ dáng vừa mới nhận ra hắn, “Thật ngại quá! Chúng ta mới chỉ gặp qua hai ba lần, không quá quen, em không lập tức nhận ra anh.”
Lời này, trực tiếp phủi sạch quan hệ của hai người.
Đừng nghĩ là cô không nghe thấy lời nói châm chọc của Uông Đông Thành, đơn giản là cảm thấy cô cố ý bám vào cây đại thụ Lý gia, nên xem thường cô.
Trên thực tế, chính hắn mới là con rệp sống nhờ ở trên cây đại thụ.
Uông Đông Thành: “......”
Cô bé này ngày đó ở Lý gia còn rất khéo đưa đẩy, miệng như bôi mật, lúc này lại cố ý phủi sạch quan hệ với hắn, là xem thường hắn, cảm thấy hắn không xứng được nịnh bợ sao?
Mắt chó xem người thấp. Rõ ràng chính hắn cũng xem thường Thẩm Miên, nhưng khi thấy cô không nịnh bợ mình, cũng coi thường mình, Uông Đông Thành liền đặc biệt không cân bằng.
“Xác thật không quá quen, anh là người không thích lôi kéo làm quen cùng người khác, đều là người khác tìm tới anh, nếu không phải Thơ Bình cố ý thương lượng muốn anh đi, anh cũng sẽ không đi, cái gì mà nhận em gái, anh luôn luôn không thích kiểu này, nói trắng ra là, muốn tìm một chỗ dựa, trên danh nghĩa là làm em gái, trên thực tế, không biết là quan hệ gì”
Nếu không phải Thẩm Miên lớn lên xinh đẹp, hắn không tin Lý Càng sẽ nhận cô làm em gái.
Cái gì mà học tập tốt, thi đứng thứ nhất thành thị?
Không chuẩn là Lý Càng đi làm quan hệ, cho cô xem đề trước.
Mấy người ở đây, đều nghe ra ý tứ trong lời nói của Uông Đông Thành, không khỏi nhíu nhíu mày, nhiều ít đều không tán thành, cô gái nhỏ thoạt nhìn cũng chỉ mới 15-16 tuổi, người ta còn gọi hắn là anh rể, kết quả hắn há mồm liền chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, không phải ức hiếp cô gái nhỏ sao?
Hơn nữa, người anh chính quy vẫn còn đang ngồi ở kia.
Đại Quân ở khi Uông Đông Thành nói câu đầu tiên, đã chuẩn bị đứng lên, lại bị Thẩm Miên dùng ánh mắt ngăn lại.
Hiện tại hắn và Lý Thơ Bình vẫn là vợ chồng, Lý Thơ Bình cũng không có ý tưởng ly hôn, nếu hai người công khai nháo lên, sẽ làm Lý Thơ Bình thực khó xử.
Đương nhiên, cô cũng không nghĩ tới, Uông Đông Thành sẽ ở trước mặt cô nói ra những lời như vậy, là cảm thấy cô nhỏ nên dễ ức hiếp sao?
“Người có tư tưởng dơ bẩn, mới có thể cái gì cũng nghĩ thực dơ bẩn, anh rể, anh cũng là người từng học đại học, tính lên cũng là người làm công tác văn hoá, tư tưởng hẳn là sẽ không như vậy đi?”
Lý gia không thích Uông Đồng Thành, trong lòng mọi người đều sáng như gương, nhưng loại lời nói này, không thể nói ra từ miệng cô, bằng không người Lý gia nghe được khẳng định sẽ không cao hứng.
Điểm đúng mực này, Thẩm Miên vẫn biết được, cho nên cô cũng không có dọn người Lý gia ra để công kích Uông Đồng Thành.
Uông Đông Thành: “.....”
Hắn vốn định cố ý khinh thường cô vài câu, không nghĩ tới cô bé này mồm mép lợi hại như vậy, ngược lại còn bẫy hắn một câu.
Mấy người khác vốn dĩ cũng mới gặp mặt Uông Đông Thành lần đầu tiên, ấn tượng đối với hắn cũng không tốt, hơn nữa nghe lời hắn vừa nói, giỜ phút này thấy hắn ăn mệt, nhiều ít đều có chút tâm tư xem diễn.
Đại Tráng thấy không khí có chút đình trệ, không khỏi chạy nhanh hoà giải, cười ha hả nói, “Cô gái nhỏ, nếu đều là thân thích, em gọi anh của em lại đây, cùng nhau ngồi xuống ăn chút đi?”
Nói xong, hắn lại tự giới thiệu một chút, “Anh tên là Đại Tráng, là bạn học của Đông Thành.”
Đây là em gái của Lý Càng, hắn cũng không dám lỗ mãng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận