Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 509: Bồi anh rể uống ly rượu.

Chương 509: Bồi anh rể uống ly rượu.Chương 509: Bồi anh rể uống ly rượu.
“Không cần” Thẩm Miên lắc đầu cự tuyệt, “Em còn có việc, liền đi trước.”
“Cô gái nhỏ, nếu em ngại ngồi ăn cùng chúng ta, có thể ngồi với anh trai em, gọi vài món thức ăn, hôm nay là anh rể em mời khách, em không cần tiết kiệm tiền cho anh ấy, về sau Lam Càng lên thị trường, dù muốn anh rể em mời khách anh ấy phỏng chừng cũng không có thời gian.” Nam nhân trước đó xem trọng nhãn hiệu Lam Càng, đột nhiên nói một cách ám chỉ.
Lời này nghe ra, xác thật chỉ là một câu nói vui đùa, không có ý gì khác.
Nhưng Thẩm Miên lại nghe ra điểm mấu chốt trong đó, do đó nghiêm túc liếc mắt đánh giá nam nhân kia một cái, ánh mắt hắn còn tính là chính phái, ngồi ở vị trí trung tâm, nếu không đoán sai, hẳn là người có trọng lượng nhất trên bàn.
Hắn nói Uông Đông Thành là cổ đông của Lam Càng, lời này hẳn là không phải tin đồn vô căn cứ, tám phần là Uông Đông Thành khoác lác trên bàn tiệc.
“Anh rể, anh nhập cổ từ khi nào vậy? Sao em không nghe anh Lý Càng nói đến.” Cô giả vờ kinh ngạc.
Mọi người nghe vậy, không khỏi đều nhìn về phía Uông Đông Thành, trước đó nghe nói Uông Đồng Thành có cổ phân, bọn họ cũng không hoài nghi, lúc này vừa nghe Thẩm Miên nói, không khỏi đều hoài nghỉ lên.
“Em là một đứa trẻ, nói cái này với em làm gì?” Uông Đông Thành có chút chột dạ.
Thẩm Miên cố ý ' nga ' một tiếng, sau đó lại như là bừng tỉnh đại ngộ cái gì, vội vàng che miệng lại, “anh rể, anh yên tâm, em sẽ không nói lung tung.”
“Em.....” sắc mặt Uông Đông Thành đều tái đi, hơn nữa uống rượu có hơi chút nhiều, lập tức liền muốn nhục nhã Thẩm Miên một chút, “Ngồi xuống bồi anh rể uống rượu đi”
Lời này vừa ra, sắc mặt Thẩm Miên tức khắc lạnh xuống, coi cô là cái gì? Bảo cô ngồi xuống bồi rượu?
Cô lại không phải gái bồi rượu.
Sắc mặt những người khác cũng không đúng lắm, bọn họ đều là người cần mặt mũi, sao có thể đi ức hiếp một cô gái nhỏ mười mấy tuổi? Trước đó khen cô xinh đẹp, cũng chỉ giới hạn trong khích lệ cùng thưởng thức, nhưng không có tâm tư khác.
Huống chỉ, đây là em gái Lý Càng.
“Đông Thành, anh đã uống nhiều” Đại Tráng nhắc nhở hắn một câu.
“Tôi không uống nhiều”
Uông Đông Thành nhìn chằm chằm Thẩm Miên, khinh miệt hỏi, “Như thế nào? Không cho anh rể một cái mặt mũi sao?”
Đại Quân thấy một màn như vậy, trực tiếp đi tới, mấy người khác cũng đều nhíu mày, nếu nháo lên, mọi người đều không có mặt mũi.
Ban đầu, Thẩm Miên còn tưởng cho hắn một cái mặt mũi, nhưng nếu hắn không cần, Thẩm Miên cũng không quen hắn, cười lạnh một tiếng, “anh rể, em cũng không có giũ ra việc anh nói dối ở trên bàn tiệc, anh đây là có ý gì?”
Uông Đông Thành không nghĩ tới Thẩm Miên dám cứng đối cứng với hắn, sắc mặt nháy mắt biến xanh mét.
Thẩm Miên cũng không để ý tới hắn, lại ngữ khí sâu kín nói, “Nếu chị Thơ Bình và bác Lý biết việc này, không biết sẽ có cảm tưởng gì”
Nói xong, cô gọi Đại Quân, nhấc chân liền đi.
Sắc mặt Uông Đông Thành xanh mét, lại không đám ngăn cản Thẩm Miên.
Ánh mắt mọi người nhìn Uông Đông Thành cũng đều không quá đúng, biểu tình mỗi người đều thực vi diệu, làm nửa ngày, hoá ra là khoác lác.
Tuy rằng cưới con gái giáo sư Lý, nhưng chỉ cần Lý gia không chống lưng cho hắn, hắn cái gì cũng đều không phải.
Lý gia gia nghiệp lớn, người ta cũng có con trai kế thừa, Uông Đông Thành tính là cái rắm gì?
Đại Tráng giờ phút này cũng có chút thật mất mặt, lời hoà giải cũng đều không muốn nói, nói dối bị vạch trần, hắn cũng thế Uông Đông Thành cảm thấy không có mặt mũi.
“Một cô gái nhỏ hư hỏng, ỷ vào gương mặt hồ ly tỉnh, câu dẫn cậu em vợ của tôi, vợ tôi vì việc này, đều tức đến không ngủ được, tôi vừa rồi cũng là vì giúp vợ trút giận, mới cố ý nhục nhã nó, không nghĩ tới miệng nó nhanh nhẹn như vậy, khó trách mê cậu em vợ tôi xoay quanh” Uông Đông Thành cố ý chửi bới Thẩm Miên, ý đồ vãn hồi một chút mặt mũi cho chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận