Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chuong 522: Tai tieng

Chuong 522: Tai tiengChuong 522: Tai tieng
Không nghĩ tới, bọn họ sẽ đem đề tài xả đến trên người Thẩm Miên, Đỗ Hiểu Huy có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn lần này không tính toán nhiều lời, mà đẩy quả bóng cao su đến chỗ Lục Tư Viễn.
“Vấn đề này, các cậu trực tiếp hỏi Lục Tư Viễn đi, hắn và Thẩm Miên ngồi cùng bàn, còn có tai tiếng với nhau”
Nếu Lục Tư Viễn không ở đây, hắn khoác lác một chút cũng không sao, hiện tại Lục Tư Viễn ở đây, quan hệ cùng Thẩm Miên lại rất tốt, hắn tự nhiên là không có phần để nói chuyện.
Đỗ Hiểu Huy không ngốc, một chút sự tình, hắn vẫn rõ ràng, khi học ở trấn Lê Trong, hiệu trưởng là dượng của hắn, hắn phá một ít, vẫn có người che chở hắn, nhưng ở chỗ này, sẽ không có ai che cho hắn.
Núi cao có núi cao hơn, hắn ở trong thành phố cái gì cũng không phải.
Liền nói Phó Hằng đi! Quần áo nhiều, giày hai ba đôi, còn có radio, vừa thấy liền biết là trong nhà có tiền, Với Phi khá giống hắn, một đôi giày xăng đan, hai bộ quần áo tắm rửa, ngoại trừ một cái đệm và một cái khăn trải giường, một cái chậu giặt quần áo, liền cái gì cũng không có.
Không đúng, Với Phi so với hắn vẫn còn tốt hơn một chút, Với Phi còn có một cái khăn lông cũ. “Lục Tư Viễn, cậu và Thẩm Miên ngồi cùng bàn sao?” Phó Hằng không nghĩ tới, bát quái được đến chính chủ, “Thẩm Miên có phải thật sự rất xinh đẹp hay không? Bạn ấy học tập tốt như vậy, sao lại từ bỏ cao trung một tới cao trung ba?”
Ngoại trừ hiệu trưởng cùng giáo viên, sau lưng không ít người nói Thẩm Miên ngốc, trình độ dạy học của cao trung một, được mọi người công nhận là tốt nhất.
Truyền ra ngoài đều có mặt mũi.
“Thẩm Miên học giỏi, học ở đâu cũng giỏi, đi cao trung một hay cao trung ba, đối với cậu ấy mà nói đều giống nhau” Lục Tư Viễn cũng không nói rõ chính mình là cái tâm tư gì, cố tình lảng tránh đề tài diện mạo của Thẩm Miên.
Phó Hằng nghĩ đến, Đỗ Hiểu Huy nói quan hệ giữa Lục Tư Viễn cùng Thẩm Miên tốt, vì thế thực thức thời không hỏi nhiều, chờ sau khi Lục Tư Viễn đi tắm rửa, hắn mới ghé vào mép giường, bát quái hỏi Đỗ Hiểu Huy.
“Thẩm Miên có phải thật sự rất xinh đẹp hay không?”
“Còn phải hỏi sao?” Đỗ Hiểu Huy giờ phút này thành tiêu điểm trong ký túc xá, bắt chéo chân nói: “Cậu ấy trước kia lùn như cây củ cải, nửa năm nay giống như uống thuốc kích thích, một ngày so với một ngày lớn hơn, một ngày so với một ngày đẹp hơn” Trước kia, hắn không biết thẩm mỹ là gì, một lòng chỉ nghĩ chơi, chậm rãi lớn lên, cũng bắt đầu chú ý đến nữ sinh, Thẩm Miên là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng thấy.
Lúc này Đỗ Hiểu Huy còn không biết, rất nhiều năm sau, hắn mới cảm nhận được ý tứ của một đoạn lời nói: 'khi người ở niên thiếu, không thể gặp được người quá kinh diễm, cũng ý nghĩa ngươi sau này cả đời chỉ thường thôi. '
Nghe Đỗ Hiểu Huy nói, mọi người đều đối với Thẩm Miên tràn ngập tò mò, muốn nhìn xem Thẩm Miên có phải đẹp như trong truyền thuyết hay không.
“Cậu vừa rồi nói, Lục Tư Viễn và Thẩm Miên có tai tiếng là chuyện như thế nào? Hai người đang yêu nhau à?” Phó Hằng nhớ tới trọng điểm trong lời nói của Đỗ Hiểu Huy.
“....” Đỗ Hiểu Huy chột dạ ho khan hai tiếng, “Kia chỉ là lời đồn, cũng không phải sự thật, lại nói tiếp, tai tiếng kia cũng có chút quan hệ với tớ.”
Hắn kể lại chuyện lúc trước đánh nhau cùng Lục Tư Viễn, đương nhiên, ở trong quá trình kể này, cố ý lảng tránh việc chính mình bị rớt vào hố phân, còn trọng điểm nhấn mạnh, hắn đã đánh cho Lục Tư Viễn mặt mũi bam dập rất nghiêm trọng, thiếu chút nữa bị khai trừ, cho nên Lục Tư Viễn hiện tại mới có ý kiến với hắn lớn như vậy.
Niên đại này, người ở trong nhà có TV rất ít, có vài học sinh, tích cóp tiền thật lâu cũng chỉ đủ mua một quyển tiểu thuyết để xem, ngày thường không có gì giải trí, giờ phút này nghe Đỗ Hiểu Huy kể chuyện xuất sắc như vậy, bọn họ đều hứng thú bừng bừng, cảm giác so với tiểu thuyết còn hay hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận