Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 535: Mang đi ra ngoài còn có thể mang về tới

Chương 535: Mang đi ra ngoài còn có thể mang về tớiChương 535: Mang đi ra ngoài còn có thể mang về tới
Hai người nói chuyện, rất nhanh liền đi tới cửa phòng, Thẩm Miên thuận miệng hỏi một câu, “anh Hạ, anh đã ăn cơm chiều chưa? Đợi chút em nấu cơm chiều, anh lại đây ăn chút đi?”
Ánh mắt Hạ Nam chợt lóe, “Anh tắm rửa xong sẽ qua.”
Thẩm Miên không phải một người thích bạc đãi chính mình, sau khi trọng sinh, mục tiêu của cô chính là ăn ngon, uống tốt, ngủ say, mỗi lần nấu cơm, dù cho chỉ có cô cùng Tiểu Thúy, đều sẽ nấu hai món ăn một canh, chay mặn phối hợp.
Có Hạ Nam ở đây, cô sẽ nấu thêm hai món nữa, anh Hạ ăn uống tốt, cho nên cô chuẩn bị phân lượng mỗi món cũng thực đủ.
Cô nấu ăn có một thói quen, chính là sơ chế cẩn thận mới bắt đầu xào nấu.
Món thứ nhất vừa mới cho vào nồi, bên ngoài liền truyền đến tiếng chuông cửa, Tiểu Thúy có chìa khóa, bên ngoài khẳng định là anh Hạ.
Cô chạy chậm ra mở cửa, xoay người lại chạy về phòng bếp, một bên chạy, một bên nói, “anh Hạ, anh ngồi trên sô pha xem TV một lát, đồ ăn rất nhanh sẽ nấu xong”
sỪ” Hạ Nam nhàn nhạt trả lời, mở TV ra xem tin tức.
Trong phòng bếp truyền ra một cỗ mùi thịt, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy thân ảnh cô ở bên trong đi lại.
Hiện tại Thẩm Miên đã cao tới 1 mét 65, hơn 90 cân, eo nhỏ không có một chút thịt thừa, chỉ một cái bóng dáng, cũng có thể cho điểm tuyệt đối.
Hạ Nam bỗng nhiên phát hiện, cô gái nhỏ trước mắt, chậm rãi biến thành một cô gái trưởng thành, không còn là cô bé trong mùa đông khắc nghiệt, chỉ mặc một kiện áo ngoài đơn bạc, lạnh run bần bật.
Cô như vậy, giống một viên trân châu, quang mang bắn ra bốn phía, ở trường học lại càng như là ngôi sao sáng lấp lánh......
Nghĩ đến các nam sinh tình đậu sơ khai sẽ nổi tà tâm nhớ thương cô, đôi mắt hắn không khỏi hơi hơi nheo lại, lộ ra một tia u quang giống như Lang Vương trong rừng rậm, nguy hiểm mà bá đạo.
Khi Tiểu Thúy mở cửa vào nhà, liền nhìn thấy Hạ Nam đang ngồi ở phòng khách, quanh thân tản mát ra một cỗ lạnh lẽo.
Rõ ràng đã cùng Hạ Nam ngồi ăn cơm chung rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn, cô vẫn thực khẩn trương, sợ hãi.
“Hạ, anh Hạ......”
Cô tận lực làm cho thần sắc chính mình thoạt nhìn tự nhiên hơn một ít, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, liền bại lộ cảm xúc của chính mình. “Ư”
Hạ Nam thu liễm khí thế lạnh lẽo, nhàn nhạt lên tiếng.
Tiểu Thúy không dám nhìn hắn, lấy cớ đi giúp Thẩm Miên nấu cơm, chạy nhanh vào phòng bếp, sợ hãi vỗ vỗ ngực.
Thẩm Miên bị bộ dáng của cô chọc cho cười, “anh Hạ bề ngoài lạnh lùng, nhưng rất tốt tính, cậu không cần sợ anh ấy”
“Nói thì nói vậy, nhưng khí tràng trên người anh Hạ quá cường đại” Âm thanh Tiểu Thúy rất thấp, sợ bị Hạ Nam nghe được, “Miên, cậu không sợ anh ấy sao?”
Nếu cô đơn độc ở bên anh Hạ, sẽ bị dọa cho ngừng thở.
“Lúc mới nhận thức anh ấy tớ có sợ hãi, sau này quen thuộc rồi, liền không thấy sợ nữa” Muốn nói hoàn toàn không sợ, kia khẳng định là gạt người, mặt anh Hạ lạnh như vậy, hơi thở quanh thân thật sự rất dọa người.
Uy áp tự nhiên, trên người của người bình thường không có.
“Kia vẫn là sợ nha!” Tiểu Thúy cảm thấy Thẩm Miên thực dũng cảm, sợ anh Hạ, còn dám đơn độc ở bên anh ấy, “anh Hạ về sau sẽ tìm một người vợ như thế nào mới có thể không sợ anh ấy? Người bình thường không phải sẽ bị anh ấy hù chết sao?”
Thính lực của Hạ Nam không tồi, Tiểu Thúy tuy rằng đã cố tình de thấp âm thanh, nhưng cửa phòng bếp vẫn đang mở, lại không cách âm, nghe cô nói vậy, hắn nhíu mày suy tư, hắn thực sự dọa người như vậy sao?
Đang nghĩ ngợi, liền nghe được Thẩm Miên cười khúc khích, “Nào có ai nói khoa trương như vậy? Kỳ thật, cậu đổi một góc độ nghĩ thử xem, tìm một đối tượng như anh Hạ, cũng không ít chỗ tốt, anh Hạ vừa soái vừa có bản lĩnh, đi ra ngoài có mặt mũi, bề ngoài của anh ấy lạnh lùng, phụ nữ sẽ không dám xuất hiện trước mặt anh ấy, không cần lo lắng anh ấy bị người khác câu mất, mang ra ngoài vẫn có thể mang về nhà”
Bạn cần đăng nhập để bình luận