Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 540: Ngủ lại

Chương 540: Ngủ lạiChương 540: Ngủ lại
“Cậu nhanh trở về đi!” Thấy cô đứng yên không đi, Lục Tư Viễn thúc giục một câu.
“....” Xác thật đã khuya, ngày mai còn phải đi học, Điền Màu Nghiên tuy rằng luyến tiếc, lại không thể không đi, “Cuối tuần tới tớ sẽ đi đến cao trung ba tìm cậu”
Điền Màu Nghiên đi không bao lâu, Tiểu Thúy liền vội vã chạy trở về, nhìn thấy Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn đứng ở đầu ngõ, cô thở phào nhẹ nhõm.
“Các cậu không có việc gì chứ? Tớ tìm một hồi lâu, mới tìm được buồng điện thoại, đã báo nguy, cảnh sát rất nhanh liền sẽ lại đây.”
“Chúng tớ không có việc gì, lưu manh đã chạy.” Tiểu Thúy nhát gan, Thẩm Miên cũng không dọa cô.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Tiểu Thúy vỗ ngực một chút, cô thật sự sợ Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn bị người ức hiếp.
“Nếu cảnh sát một lát nữa sẽ tới, chúng ta ở đây chờ một lát rồi hãng đi!” Báo đều đã báo, khẳng định phải kể cho cảnh sát một chút sự tình đã trải qua, không thể để cảnh sát nghĩ rằng có người báo nguy giả.
Tôn Hà mới mười mấy tuổi, nếu dám làm chuyện như vậy, tám phần là bị anh Ngưu kia dạy hư, không chuẩn về sau cũng sẽ đến tìm phiền toái, vẫn nên nói một chút tình huống với cảnh sát mới tương đối tốt.
“Ta ở đây chờ cùng các ngươi.” Để hai cô gái nhỏ chờ ở đây, hắn không yên tâm, Tôn Hà nói không chừng sẽ quay lại, đừng có cứu người khác lại hại chính mình.
“Nếu ngươi không quay về, trường học sẽ đóng cửa” Thẩm Miên nhắc nhở hắn.
Lục Tư Viễn không để bụng, “Đóng cửa, thì ta sẽ ngủ ở chỗ ngươi, sô pha trong phòng khách nhà ngươi rất lớn, ta ngủ một đêm không có việc gì, dù sao hiện tại cũng không phải rất lạnh, hiện tại đều đã trễ thế này, ta dù cho có trở về, cũng không nhất định có thể đến trường học trước khi đóng cửa”
Thẩm Miên tưởng tượng, hắn nói cũng đúng, vì thế cũng không phản đối nữa.
Ba người đợi hơn mười phút, liền có hai cảnh sát đạp xe tới, biết được là ba người báo cảnh, bọn họ dò hỏi sự tình đã trải qua một chút, Lục Tư Viễn đúng sự thật khai báo, còn nói cho bọn họ địa chỉ của Tôn Hà.
Biết ba người là học sinh, cảnh sát cũng không yêu cầu bọn họ đi cục cảnh sát, sau khi hỏi chuyện liền cho mấy người rời đi.
“Đứa trẻ không học giỏi, lúc này lại bị mời đi cục cảnh sát uống trà” Trên đường trở về, Lục Tư Viễn còn không quên cảm thán sự tình Tôn Hà một chút. Hồi tưởng lại lúc trước, hắn cũng cảm thấy chính mình có hơi chút xúc động, nhưng nếu Tôn Hà không nói dối, cũng sẽ không bị trường học khai trừ, hai người đều có sai.
“Hắn hiện tại mới mười sáu tuổi, nếu không học giỏi, về sau liên không phải chỉ đơn giản là uống trà” Thẩm Miên không nghĩ dùng ngôn ngữ xấu đi đánh giá một đứa con trai mười sáu tuổi, nhưng từ sự tình Tôn Hà nói dối lúc trước tới xem, bản tính của tên này thật sự chẳng ra gì.
Khi đó, hắn nói những lời này, chính là muốn trường học khai trừ bọn họ.
“Ngươi cảm thấy hắn se ăn cơm tù sao?” Lục Tư Viễn cân nhắc một chút lời Thẩm Miên nói, cảm thấy điều cô muốn biểu đạt hẳn chính là vậy.
“Cũng không sai biệt lắm đi!”
Thấy thần sắc cô như ông cụ non, Lục Tư Viễn khinh thường “xí một tiếng, “Giả vờ lớn tuổi làm gì?”
Một cô gái nhỏ mười sáu tuổi, luôn giả bộ dáng người lớn, cũng không e lệ.
Thẩm Miên: “......”
Cô vốn dĩ chính là một người trưởng thành được không?
Người khác luôn cho rằng cô đang cố tỏ ra người lớn, kỳ thật đó là chính cô.
Ba người trò chuyện với nhau, bất tri bất giác đã đến trong nhà, Thẩm Miên theo thói quen nhìn thoáng qua cửa phòng Hạ Nam, cửa phòng hắn đóng lại, kẹt cửa không có ánh sáng lộ ra, hiển nhiên là không có người ở nhà.
Trong khoảng thời gian này, anh Hạ thường xuyên đi ra ngoài, thời gian ở nhà tương đối ít, phỏng chừng lại đi công tác.
Mở cửa phòng ra, Lục Tư Viễn là người thứ nhất vọt vào trong phòng, nằm xuống sô pha, thoải mái dễ chịu nói: “Buổi tối ta ngủ ở đây, các ngươi có chăn dư thừa, cho ta một cái là được”
Bạn cần đăng nhập để bình luận