Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 542: Đổi một cái sô pha cho hắn ngủ?

Chương 542: Đổi một cái sô pha cho hắn ngủ?Chương 542: Đổi một cái sô pha cho hắn ngủ?
“Thời gian không còn sớm, nếu không thành vấn đề, vậy cùng anh đi qua ngủ đi!” Hạ Nam chưa cho Lục Tư Viễn cơ hội cự tuyệt, xoay người đi ra ngoài.
Lục Tư Viễn tuy rằng thực không muốn đi, nhưng lại không có biện pháp, chỉ có thể không tình nguyện đi theo.
Thẩm Miên nhìn bóng dáng hai người, tổng cảm thấy có chút quái quái, nhưng lại không thể nói rõ là quái ở nơi nào.
Lục Tư Viễn đi theo Hạ Nam vào phòng, liền nghe Hạ Nam nói: “Đóng cửa lại”
Hắn nghe lời đóng cửa phòng lại, ở nhà Hạ Nam, hắn có chút câu nệ, không tùy ý giống như ở chỗ của Thẩm Miên, sau khi đi đến phòng khách, vừa định hỏi Hạ Nam hắn ngủ ở phòng nào, liền thấy Hạ Nam từ trong phòng ôm ra một cái chăn đặt ở trên sô pha, chỉ phương hướng WC một chút, nói: “WC ở bên kia, nếu em xem TV, đừng bật âm thanh quá lớn.”
Lục Tư Viễn: “......”
Hợp lại kêu hắn tới, là đổi một cái sô pha cho hắn ngủ?
Trong lòng hắn có một ngàn, một vạn bất mãn, nhưng Hạ Nam chưa cho hắn cơ hội lên tiếng, trực tiếp trở về phòng. Hắn buồn bực đi rửa chân, tắm cũng không tắm, nằm lên sô pha, nhắm hai mắt liền ngủ.
Sáng sớm hôm sau, hắn dậy sớm, cùng Thẩm Miên đi đến trường học, trên đường vẫn luôn oán giận sự tình Hạ Nam cho hắn ngủ ở sô pha, ai da ai da kêu đau eo.
Thẩm Miên vốn đang rất ngoài ý muốn với sự tình Hạ Nam cho hắn ngủ sô pha, nhưng vừa thấy hắn biểu diễn khoa trương như vậy, tức khắc cảm thấy là hắn xứng đáng.
Cặp sách của Lục Tư Viễn vẫn còn ở ký túc xá, khi sắp đến cổng trường, hắn bảo Thẩm Miên mang cho hắn một phần đồ ăn sáng, sau đó liền chạy vào trường học.
Thẩm Miên giúp hắn mua một phần bánh bao, sữa đậu tương, lại mua hai quả trứng gà luộc.
Lục Tư Viễn vẫn luôn oán giận thức ăn của nhà ăn trường học không tốt, hắn lại đang ở thời kỳ vỡ giọng, cần dinh dưỡng, cho nên ngày thường cô đều sẽ mang hai quả trứng gà cho hắn lấp kín miệng.
Khi Thẩm Miên đến phòng học, Lục Tư Viễn đã giống như thường lui tới, ngồi ở chỗ của hắn. Cô thuần thục đặt đồ ăn sáng trước mặt hắn, mở cặp sách ra lấy sách vở.
“Ngày mai mang đồ khác đi, trứng gà ta ăn nhiều ngán quá rồi” Lục Tư Viễn một bên ăn bánh bao, một bên oán giận trứng gà.
Thẩm Miên cho hắn một cái xem thường. Bạn học trước bàn nghe Lục Tư Viễn nói, không khỏi đều lộ ra ánh mắt hâm mộ, mỗi ngày ăn hai quả trứng gà, cuộc sống này quá thoải mái! Hắn thế nhưng còn ghét bỏ trứng gà ăn ngán, người khác một tháng cũng không được ăn hai quả trứng gà đâu.
“Nếu cậu ngán rồi thì để tớ ăn giúp cho” Đỗ Hiểu Huy đi tới, thừa dịp Lục Tư Viễn không chú ý, trực tiếp cầm một quả trứng gà đi.
“Ai cần cậu hỗ trợ? Trả đây.
Lục Tư Viễn trừng mắt, nhưng một chút cũng không có tác dụng, Đỗ Hiểu Huy đã lột vỏ xong, hai miếng liền ăn xong một quả trứng gà.
Đừng nói, trứng gà thật đúng là ngon.
Hắn một tuần chỉ có chút tiền tiêu vặt, căn bản không đủ dùng, tuy rằng có đi ăn cơm, nhưng tiền trong nhà cho không nhiều lắm, hắn rất nhiều thời điểm đều ăn không đủ no, nếu ăn hết một lần, những ngày còn lại sẽ phải đói bụng, chỉ có thể ăn dan dần.
Lục Tư Viễn chính là đang ở trong phúc mà không biết hưởng phúc.
Thấy hắn như quỷ chết đói đầu thai, hai ba ngụm ăn xong một quả trứng gà, đôi mắt Lục Tư Viễn trừng lớn hơn nữa, hắn hiện tại là càng nhìn Đỗ Hiểu Huy càng không vừa mắt.
Tên này da mặt càng ngày càng dày, không chỉ ở đây đoạt trứng gà, ngày thường ở nhà ăn cũng thường xuyên đoạt cơm của hắn, buổi sáng không có quần áo mặc, còn mượn quần áo hắn, một chút cũng không coi chính mình như người ngoài.
Ợ hơi một cái, Đỗ Hiểu Huy vỗ vỗ bụng, đê tiện hề hề nói: “Khó trách cậu không muốn ăn, trứng gà quá nghẹn”
“Cậu ngại nghẹn thì nhổ ra đi?” Lục Tư Viễn tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận