Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 546: Thật có thể trang

Chương 546: Thật có thể trangChương 546: Thật có thể trang
“Được lắm.” Điền Màu Nghiên vui vẻ, cảm thấy Chu Tư Vũ bồi cô đi càng tốt, cô và Lục Tư Viễn nói chuyện cũng thuận tiện hơn một chút, “Chờ sau khi đi cao trung ba trở về, tớ mời cậu đi xem phim điện ảnh, bộ phim điện ảnh mới rất hay”
“Hay quá! Tớ thích nhất là xem phim điện ảnh” Chu Tư Vũ cười đáp ứng, giống như thật sự thích xem.
Triệu Hân Lan đi ở sau hai người trợn trắng mắt, thật có thể giả vờ, rõ ràng là chưa từng xem phim điện ảnh.
Cô cũng muốn đi xem phim điện ảnh, nhưng ba mẹ cô sợ cô tiêu tiền linh tỉnh, một lần chỉ cho cô tiền một tuần, cuối tuần này nếu cô không quay về, tuần sau sẽ không có tiền dùng.
Thật là tức chết người, tiền tiêu vặt một tuần của Điền Màu Nghiên, so với một tháng của cô còn nhiều hơn.
Càng nghĩ càng giận, Triệu Hân Lan cũng không muốn đi cùng hai người, lấy cớ muốn đi WC, bước chân nhanh hơn.
Điền Màu Nghiên và Chu Tư Vũ đi đến sân bóng rổ, Chu Tư Vũ thích xem người khác chơi bóng rổ, Điền Màu Nghiên vốn dĩ không thích, nhưng sau khi đi qua vài lần, phát hiện nam sinh nơi đó rất nhiều, thường xuyên có nam sinh trộm nhìn cô, cô thực hưởng thụ ánh mắt như vậy, chậm rãi cũng thích.
Hai người tới sân bóng rổ, liền thấy Cố Kiến Bân mặc quần áo thể thao, đang ôm bóng chạy, như vậy thực soái khí, không ít nữ sinh đều vẻ mặt hoa sỉ nhìn theo, Chu Tư Vũ khinh thường nhìn lướt qua các nữ sinh, các cô như vậy mà còn dám nhớ thương Cố Kiến Bân? Thật là si tâm vọng tưởng.
“Hắn lớn lên đẹp trai hơn so với Cố Kiến Bân, còn cao hơn so với Cố Kiến Bân, chơi bóng rổ khẳng định cũng giỏi hơn Cố Kiến Bân” Cố Kiến Bân là nam thần trường học, Điền Màu Nghiên thích so sánh Lục Tư Viễn và Cố Kiến Bân, cô cảm thấy chỉ có như vậy, mới có thể biểu hiện ra sự ưu tú của Lục Tư Viễn.
Chu Tư Vũ ngày thường đều phụ họa lời Điền Màu Nghiên nói, nhưng nghe thấy cô so sánh Cố Kiến Bân cùng một học sinh cao trung ba, trong lòng liền không thoải mái.
Trong tiềm thức, cô đã đem Cố Kiến Bân trở thành đối tượng, không cho phép người khác nói hắn không tốt.
Điền Màu Nghiên dám lấy Cố Kiến Bân ra so sánh, cô há mồm liền nói ra chỗ không tốt của Lục Tư Viễn, “Nhưng cậu ấy là học sinh cao trung ba”
“Cao trung ba thì làm sao?” Điền Màu Nghiên không vui, cô có thể ghét bỏ hắn ở cao trung ba, nhưng không cho phép người khác ghét bỏ hắn, “Nói không chừng hắn chỉ là trong lúc nhất thời không phát huy tốt, mới đi cao trung ba, cũng nói không chừng, là hắn cảm thấy cao trung ba học tự do hơn”
Tuy rằng loại lời nói này, cô chính mình đều không tin, nhưng cô không thích người khác làm thấp hắn đi, đây là ân nhân cứu mạng của cô.
“Cậu tức giận cái gì nha? Tớ lại không phải nói cao trung ba không tốt” Chu Tư Vũ nhận ra vừa rồi đã hơi xúc động, vội nói mấy câu dễ nghe cứu vớt lại, “Tớ chỉ là nói cao trung ba có chút xa, hắn nếu là ở cao trung hai, các cậu yêu đương cũng thuận tiện!”
“Thế này còn được nè” Sắc mặt Điền Màu Nghiên đẹp hơn một ít, nhưng cô cũng không có tâm tình đi xem người khác chơi bóng rổ, “Cậu tự mình xem đi! Tớ về ký túc xá trước.”
Hai người ở bên nhau lâu như vậy, Chu Tư Vũ đã sớm hiểu rõ tính tình Điền Màu Nghiên, chính là đồ ngốc thích được người khác vuốt mông ngựa, tính tình tới mau, đi cũng mau.
Chỉ cần chụp mông ngựa hai câu, cô ta vui vẻ liền sẽ mời cô ăn cơm, tặng quà cho cô, nói trắng ra chính là đồ ngốc lắm tiền.
Cho nên, cô cũng không đi dỗ Điền Màu Nghiên, tiếp tục thưởng thức Cố Kiến Bân chơi bóng rổ.
Qua vài phút, Cố Kiến Bân cùng Trác Phong đánh xong bóng rổ liền ôm bóng rổ cùng nhau chạy chậm lại đây, các nữ sinh thấy một màn như vậy, đáy mắt đều phát ra quang mang hâm mộ, khóe miệng Chu Tư Vũ khẽ nhếch lên, cô đặc biệt hưởng thụ ánh mắt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận