Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 564: Liền ngươi năng lực

Chương 564: Liền ngươi năng lựcChương 564: Liền ngươi năng lực
“Chỉ dựa vào năng lực của ngươi” Thẩm Miên tức giận nhắc nhở hắn, “Ngươi tự quản tốt chính mình là được, nhớ kỹ đừng nhấc lên quan hệ với Điền Màu Nghiên, về sau cũng đừng vì cậu ấy mà đánh nhau với người ta. Về phần chuyện của ta, không cần ngươi phải nhúng tay, ngươi và nhà ta rốt cuộc không có quan hệ thân thích, quản nhiều, ngược lại sẽ càng giúp càng vội.”
Buổi sáng Điền Màu Nghiên và Chu Tư Vũ cùng nhau xuất hiện đã chứng minh hết thảy, khó trách cô trước đó đã cảm thấy cái tên Điền Màu Nghiên này quen tai, hóa ra là kiếp trước Chu Tư Vũ đã nhắc tới trước mặt cô.
Một đời này, cô không thể trơ mắt nhìn Lục Tư Viễn ngồi tù.
“Cái gì kêu là càng giúp càng vội?” Lục Tư Viễn trực tiếp xem nhẹ Điền Màu Nghiên, phản bác nói: “Ngươi cảm thấy ta sẽ kéo chân sau của ngươi, hay là luyến tiếc ta thu thập ba mẹ ngươi?”
Hắn một bộ biểu tình, nếu ngươi dám nói ta kéo chân sau, sẽ không tha cho ngươi.
“Mặc kệ nói như thế nào, cũng là bọn họ nuôi ta lớn, nếu ta nhìn ngươi đánh bọn họ, ta còn là người sao?”
Tuy rằng Chu Lan Phương thực ác độc, Thẩm Kiến Hoa cũng không xứng làm một người ba, nhưng bảo cô xúi giục Lục Tư Viễn đánh bọn họ, loại chuyện này cô không làm được.
Lục Tư Viễn bị hỏi không còn lời nào để nói, nhưng lại không nghĩ thừa nhận chính mình đã sai, mạnh miệng nói: “Ngươi quá mềm lòng, chờ bọn họ ức hiếp đến trên đầu ngươi, bức ngươi không thể làm buôn bán, không có biện pháp đi học, ta xem ngươi sẽ sao.”
Ánh mắt Thẩm Miên biến kiên định, “Ta sẽ không cho bọn họ cơ hội kia”
Đi ra khỏi Triệu gia thôn, cô chính là chim nhỏ bay ra khỏi lồng sắt, tránh thoát trói buộc, còn muốn buộc chặt cô như trước kia, mặc cho bọn họ xoa bẹp, viên tròn, căn bản chính là không có khả năng.
Lục Tư Viễn khinh thường xí một tiếng, trên mặt biểu hiện thực không tin, nhưng nội tâm lại kiên định hơn một ít.
Con bé này xác thật không phải người có tính tình mềm yếu, hẳn sẽ không bị ức hiếp thảm như vậy.
Nếu hai vợ chồng Thẩm Kiến Hoa thật quá phận, hắn sẽ bất chấp tất cả, nhất định phải cho bọn họ đẹp.
Tiểu Thúy mang theo bác Lưu, đi dạo một vòng khắp Lê Thành, cô đưa hết tiền Thẩm Miên tạm ứng cho bác Lưu, nhưng bác Lưu căn bản không nỡ tiêu, đi dạo hơn một giờ, vẫn là Tiểu Thúy mãnh liệt yêu cầu bác Lưu mua một bộ quần áo để buổi tối tắm rửa mặc, bác Lưu mới chi hai khối tiền, mua hai kiện nội y.
Bác Lưu nghĩ Thẩm Miên đối xử tốt với Tiểu Thúy và cô như vậy, vì thế lại mua thêm một ít táo tính toán đưa cho Thẩm Miên ăn, hiện tại vẫn là thời gian Tiểu Thúy đi làm, cô cũng không dám đi dạo nhiều, mua xong, liền kêu Tiểu Thúy chạy nhanh trở về.
“Chúng ta đã đi ra ngoài hai giờ, đi dạo đủ dài rồi, đừng đi dạo nữa, Miên đối xử tốt với con, con ngày thường cũng không thể lười biếng! Nhất định phải chăm chỉ làm việc, thu tiền phải cẩn thận chút, đừng thu tiền sai”
“Mẹ, mẹ yên tâm đi, Miên rất tốt với con, con so với ai khác đều rõ ràng, con sẽ không cô phụ tâm ý của cậu ấy, khẳng định sẽ chăm chỉ làm việc, nhưng mẹ ngày thường ở nhà cũng không cần quá tiết kiệm, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống”
“Chúng ta ở nhà rất tốt, con đừng lo lắng” bác Lưu nhìn con gái từ trên xuống dưới, đột nhiên phát hiện, con gái cũng chậm rãi biến lớn hơn, đã tới tuổi nói nhà chồng, cô nói lời thấm thía: “Con hiện tại cũng đã lớn, cũng nên học trang điểm cho chính mình, tháng này phát tiền lương, con lưu trữ mua hai kiện quần áo cho con đi, mẹ ở nhà đào rau đại, một ngày cũng có thể bán không ít tiền, trong nhà đủ tiền tiêu” Khi cô còn trẻ, cũng thích làm đẹp, đáng tiếc khi đó điều kiện trong nhà không tốt, có thể ăn no bụng đã cám ơn trời đất, nào có dư thừa tiền đi trang điểm cho chính mình?
Bạn cần đăng nhập để bình luận