Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 575: Hắn còn có tâm tình

Chương 575: Hắn còn có tâm tìnhChương 575: Hắn còn có tâm tình
tham gia hôn lễ?
Hạ Nam nhăn mày lại, “đứa trẻ đều đã như vậy, hắn còn có tâm tình tham gia hôn lễ?”
“Anh ấy, anh ấy không biết đứa trẻ đã phát sốt.”
Lý Thơ Bình không am hiểu nói dối, biểu tình gì cũng đều ở trên mặt.
Hạ Nam và Thẩm Miên đều là nhân tỉnh, hai người lập tức liền đoán được.
Đứa trẻ không phải lập tức liền nóng thành như vậy, Uông Đông Thành tư tưởng trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, nhất định là không coi việc đứa trẻ bị phát sốt là chuyện gì lớn, trực tiếp trở về nhà, đứa trẻ mới có thể nóng thành như vậy.
Nghĩ đến tiền căn hậu quả, sắc mặt hai người đều lạnh lùng, cực kỳ nhất trí.
Lý Thơ Bình biết bọn họ đã nhìn thấu chân tướng, sắc mặt hồng hồng, chỉ cảm thấy đặc biệt nan kham, nhưng cô càng sợ hãi bị người trong nhà biết được hơn.
“Miên, anh Hạ Nam, hai người có thể không nói việc này cho Tiểu Càng và ba mẹ em hay không? Em sợ bọn họ lo lắng”
Thẩm Miên nhìn thoáng qua Hạ Nam, nhấp môi nói, “Chị Thơ Bình, em không phải người nói nhiều” Hạ Nam không tỏ thái độ, hắn lược hiện lãnh đạm nói: “Đứa trẻ không thoải mái, cố gắng đừng làm ầm 1, hai người mau nghỉ ngơi trong chốc lát đi, anh nhìn bình nước muối cho”
“Miên, em ngủ một lát đi! Chị không ngủ được”
Kỳ thật, Lý Thơ Bình từ ban đêm hôm qua đến bây giờ vẫn luôn không ngủ, đứa trẻ phát sốt, cô không dám ngủ.
Hiện tại tuy rằng rất mệt, nhưng cũng không ngủ được, vừa rồi kinh hách quá nghiêm trọng, hiện tại cả người còn có chút hoảng hốt.
Lại nói, Thẩm Miên và Hạ Nam cũng chưa ngủ, tối muộn chạy tới giúp cô trông đứa trẻ, cô mà ngủ, trong lòng cũng băn khoăn.
Tình huống đứa trẻ đã ổn định, có thể để cho bọn họ trở về, nhưng cô vừa mới trải qua thời khắc bất lực, có người ở bên cạnh, trong lòng kiên định hơn một ít.
Hạ Nam là một nam nhân, một mình bồi ở chỗ này không có phương tiện, Thẩm Miên là một cô gái nhỏ, ở chỗ này phỏng chừng cũng sợ, có một nam nhân ở đây, trong lòng các cô cũng kiên định hơn một ít.
“Chị Thơ Bình, em không buồn ngủ, ngày mai em không phải đi học, ban ngày có thể ngủ bù, chị nghỉ ngơi trước đi! Tối hôm qua chị hẳn là cũng không ngủ đi? Ngày mai khẳng định cũng không có biện pháp nghỉ ngơi, đứa trẻ không thoải mái thích quấn lấy mẹ, chị nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt, không thể mệt đến bị bệnh, bằng không ai chiếu cố đứa trẻ chứ?”
Quầng thâm mắt của Lý Thơ Bình rất nghiêm trọng, rõ ràng không ngủ đủ, dựa theo tính cách của Uông Đông Thành, khẳng định là sẽ không trông đứa trẻ, chỉ sợ hai ngày này, đều là một mình Lý Thơ Bình chiếu cố đứa trẻ.
Cô nhìn cũng đau lòng.
Nếu Hứa Mẫn và Lý Cư Lâm biết, Lý Thơ Bình sống khổ như vậy sẽ đau lòng biết bao nhiêu?
Chỉ sợ Lý Càng thậm chí còn có tâm đánh chết Uông Đông Thành luôn.
“Miên.....” Lý Thơ Bình cảm động nói không nên lời.
Thẩm Miên không có quan hệ huyết thống mà còn quan tâm cô cùng đứa trẻ như vậy, nhưng chồng lại một chút cũng không quan tâm cô.
Đứa trẻ sinh bệnh, hắn chỉ biết nói đứa trẻ phát sốt bình thường, uống chút thuốc hạ sốt sẽ khỏi.
Đứa trẻ khóc nháo, hắn cũng cảm thấy không kiên nhẫn.
Hôm nay cô khẩn cầu như vậy, hắn lại không lưu tình chút nào bỏ đi, tuy rằng vẫn luôn ở trong lòng an ủi chính mình, nhưng nếu nói không thất vọng, buồn lòng, kia đều là giả.
“Chị Thơ Bình, chị mau nghỉ ngơi đi!” Thẩm Miên nhẹ giọng an ủi, “Em biết chị muốn nói gì, em đều hiểu”
So với kiếp trước, Hứa Mẫn cùng Lý Cư Lâm đối xử tốt với cô, hiện tại không đáng kể chút nào.
“Ừ.” Lý Thơ Bình lau nước mắt một chút, nằm nghiêng ở bên cạnh đứa trẻ, không qua bao lâu hô hấp liền đều đều lên.
Hạ Nam thấy thế, xoay người đi ra ngoài.
Thẩm Miên nhìn thoáng qua bình nước muối, bên trong còn có rất nhiều nước, một chốc một lát cũng không hết, vì thế cũng tay chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Bên ngoài gió thổi qua lạnh lẽo, cô hơi rùng mình một cái, Hạ Nam nhẹ nhướng mày một chút, kéo lại áo khoác trên người cô, “Bên ngoài lạnh leo, đi vào đợi đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận