Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 580: Cảm ơn ngươi uông

Chương 580: Cảm ơn ngươi uôngChương 580: Cảm ơn ngươi uông
giáo viên
Uông Đông Thành không chút suy nghĩ, lập tức liền nói: “Thầy ăn cơm trưa xong liền trở về, đại khái buổi chiều tâm 3, 4 giờ sẽ xuất phát, nếu em không có ai đưa, vậy cùng thay trở vê đi! Vừa lúc thầy có đạp xe đạp”
“Thật tốt quá, cảm ơn thầy, thầy Uông” Triệu Hân Lan vui vẻ bắt lấy cánh tay Uông Đông Thành lay động.
Uông Đông Thành nhìn tươi cười rạng rỡ trên mặt cô, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác kỳ dị, tính tình Lý Thơ Bình văn tĩnh, chưa từng có một mặt trẻ con như vậy, đặc biệt là sau khi kết hôn, cả ngày vẻ mặt đưa đám, giống như trong nhà có người chết, hắn cũng không nghĩ về nhà, nhìn thấy mặt Lý Thơ Bình liền thấy phiền.
Ngẫu nhiên hứng thú nổi lên, hắn muốn chạm vào Lý Thơ Bình, nhưng cô không phải nói đứa trẻ đang ở trước mặt, chính là sợ đánh thức đứa trẻ, ban đầu còn cảm thấy mới mẻ kích thích, lâu dài liền cảm thấy thực phiền, hắn định mạnh mẽ làm tới, nhưng thái độ Lý Thơ Bình ở trên phương diện này lại rất kiên quyết, như thế nào cũng không muốn làm ở trước mặt đứa trẻ.
Đứa trẻ mới một, hai tuổi, cái gì cũng đều không hiểu, căn bản không vấn đề, nhưng đầu óc Lý Thơ Bình chết cứng ngắc. Khi hắn còn nhỏ, cha mẹ không phải cũng thường xuyên ở bên cạnh làm việc này sao? Có đôi khi ban đêm tỉnh giấc, hắn phát hiện giường lay động, đứa trẻ nào không phải cũng lớn lên như vậy sao?
Chỉ có Lý Thơ Bình giả thanh cao.
“Đông Thành, sớm biết rằng đọc sách tốt như vậy, anh lúc trước thế nào cũng phải chăm chỉ đọc sách, nói cái gì cũng sẽ không vì hai cm kia mà không đi học.” Anh họ Uông vẻ mặt hâm mộ nhìn Uông Đông Thành.
Đừng nhìn hôm nay là hắn kết hôn, Uông Đông Thành mặc so với hắn còn giống chú rể hơn.
Cho rằng đại học ai cũng có thể vào được sao? Đáy mắt Uông Đông Thành hiện lên một tia khinh thường, trên mặt lại nói, “Anh hiện tại sống cũng không tồi, không phải cũng đã kết hôn sao? Còn nghĩ làm gì?”
“Cũng đúng.” Anh họ Uông cười, “Kỳ thật so với người bình thường, cuộc sống của anh hiện tại cũng không tôi, trong thôn vài người lớn hơn anh, đến bây giờ cũng chưa lấy vợ đâu.”
Hiện tại nữ nhân kết hôn đều đua đòi thách cưới, gia đình bình thường nào có nhiều tiền như vậy?
Nếu không phải có Uông Đông Thành hỗ trợ, hắn cũng không kết hôn được.
Uông Đông Thành nghe anh họ Uông nói như vậy, trên mặt càng thêm đắc ý, so với anh họ Uông, cuộc sống của hắn thật an nhàn.
Uông Đông Thành thỏa thuê đắc ý, hoàn toàn vứt đứa trẻ cùng Lý Thơ Bình lên tới chín tang mây.
Lý Thơ Bình ở bệnh viện, còn đang suy nghĩ buổi tối Uông Đông Thành có thể đã trở lại, vẻ mặt cô cảm kích nói với Thẩm Miên: “Miên, vất vả cho em, đêm qua đến bây giờ em cũng chưa nghỉ ngơi, Đông Thành hẳn đã từ nhà anh ấy trở lại, buổi tối anh ấy cùng chị trông đứa trẻ là được, em cùng Hạ Nam trở về nghỉ ngơi đi! Nhưng, còn muốn phiền toái hai anh em hỗ trợ nhét một tờ giấy nhỏ vào trong nhà hộ chị, nói cho Đông Thành, chị và đứa trẻ ở bệnh viện.”
“Chị Thơ Bình, em không buồn ngủ, đêm qua em cũng ngủ được mấy tiếng, hiện tại trở về cũng không có việc gì, em muộn chút trở về cũng được” Vốn dĩ, hôm nay cô hẳn nên tới Lý gia, nhưng hiện tại còn chưa có đi, hôm nay không học được, chỉ có thể trở về trễ một chút, đi một chuyến đến Lý gia nói với Lý Cư Lâm một tiếng.
Nhưng anh Hạ hôm qua đứng ở bên ngoài một đêm, căn bản không nghỉ ngơi, hôm nay lại chạy khắp nơi giúp các cô mua cơm múc nước, vội tới vội đi không được nghỉ ngơi.
Lý Thơ Bình nghe Thẩm Miên nói như vậy, cũng không nói cái gì nữa, cô cũng xác thật hy vọng có người ở đây cùng cô, Uông Đông Thành ít nhất cũng phải năm, sáu giờ chiều mới có thể lại đây, bệnh viện quạnh quế, chỉ có cô cùng đứa trẻ cũng thật đáng sợ.
Nghĩ vậy, cô nhìn về phía Hạ Nam, “Đã làm phiền anh, anh Hạ Nam. Anh đi làm việc của anh đi! Miên ở đây cùng em là tốt rồi, tiền viện phí tạm ứng cho bệnh, chờ bao giờ Đông Thành trở về, em sẽ trả lại cho anh”
Bạn cần đăng nhập để bình luận