Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 59: Tiểu Thúy

Chương 59: Tiểu ThúyChương 59: Tiểu Thúy
“Còn không phải chỉ là một chiếc TV nát hay sao, còn muốn thu hai mao tiền điện, sao cô ta không đi cướp luôn đi?”
Hai mao tiền, cô mua muối cũng đủ ăn một tháng, đi thanh toán tiền điện cho người khác, cô lại không phải đồ ngốc, có cái TV nát có gì mà ghê gớm.
“Cô, sau này cháu tốt nghiệp đại học kiếm được tiền, sẽ mua một chiếc TV để ở trong phòng cho cô và dượng, đến lúc đó mùa đông cô và dượng nằm ở trên giường cũng có thể xem được.”
Chu Tư Vũ nhân cơ hội vẽ cái bánh nướng lớn cho Chu Lan Phương.
“Vẫn là Tư Vũ của cô có hiếu”
Chu Lan Phương hướng tới phòng bếp trừng mắt nhìn một cái, thấy Thẩm Miên đang thành thành thật thật rửa chén, vì thế hùng hùng hổ hổ đi nhà chính.
Chu Tư Vũ âm thầm trào phúng, con bé chết tiệt kia, hiện tại càng ngày càng tỉnh quái, còn biết tránh để không đâm vào họng súng.
Thẩm Miên không nghe được hai người nói chuyện, nhưng mơ hồ nhớ rõ, kiếp trước hình như là đã từng phát sinh việc này, người khác cảm thấy cùng trong một thôn tới xem TV, xem từ ban ngày đến buổi tối, loanh quanh cũng hết 10 tiếng. Một tháng tính xuống dưới, tiên điện chính là một khoản chỉ tiêu không nhỏ.
Tuy nói người trong nhà cũng đang xem, nhưng nếu không nhiều hàng xóm tới xem như vậy, nhà người ta cũng sẽ không xem thời gian dài đến thế.
Người cả thôn đều xem TV, nhưng nộp tiền điện lại chỉ có mỗi nhà bọn họ, mỗi tháng nộp tiền điện, đó là thiệt tình đau, nên nhà bọn họ liền đề nghị một nhà tới xem TV giao hai mao tiền, có thể xem thoải mái, người cho xem nhờ cũng thư thái.
Có người da mặt mỏng, muốn xem TV lại ngại luôn chạy đến nhà người khác, lập tức liền đáp ứng, giao tiền điện sẽ có lý do quang minh chính đại và quyền lợi xem TV.
Còn có một loại người như Chu Lan Phương, da mặt dày, thích xem, nhưng lại vắt cổ chày ra nước, vừa nghe nói thu phí, liền lật mặt hùng hùng hổ hổ trở vê.
Nói về điểm này, kỳ thật cô vẫn rất bội phục Chu Lan Phương, kiếp trước nói không đi xem, liền không đi, nhưng cô ta vẫn xúi giục Chu Tư Vũ đi xem, dù sao chính là ỷ vào việc người khác ngại đòi tiền đứa trẻ.
Sau đó, đến tết, Thẩm Kiến Hoa nghe nói việc này, không màng Chu Lan Phương ngăn trở, trực tiếp giao phí nửa năm.
Nghĩ vậy, Thẩm Miên không khỏi cười tự giễu một tiếng, Thẩm Kiến Hoa là người sĩ diện, có đôi khi ở trước mặt hàng xóm thích khoe khoang nho nhỏ một chút, kiếp trước Chu Tư Vũ thi đậu đại học, hắn đã phong cảnh một đoạn thời gian, gặp nam nhân trong thôn liền châm điếu thuốc.
Mà cô lại bị xem nhẹ như bụi bặm, ngay cả ngày xuất giá, cũng không có nổi một đôi giày mới......
Không có TV xem, giày của Chu Lan Phương bị rách, liền ngồi ở trong ổ chăn đóng đế giày, Chu Tư Vũ cũng nằm vào trong chăn đọc sách, Thẩm Miên ngồi bên cạnh giường, lật xem sách mà Hạ Nam cho cô mượn.
Một buổi trưa cũng coi như là bình an không có việc gì.
Ngày kế, buổi tối khi tan học, Thẩm Miên nhìn thấy ống khói trong nhà thím Lưu bốc khói, vì thế đeo cặp sách trực tiếp rẽ vào sân nhà thím Lưu.
Đi đến cửa phòng bếp, liền thấy Tiểu Thúy ngồi ở trước bệ bếp nhóm lửa, mặt bị lửa nướng đỏ rực, diện mạo của Tiểu Thuý thuộc về kiểu nhìn qua không kinh diễm, nhưng càng nhìn càng dễ coi, tuy rằng không đẹp như Nhị Ni, nhưng cũng không xấu.
Nghe được động tĩnh, Tiểu Thuý quay đầu nhìn lại đây, “Miên?” cô có chút kinh ngạc, Thẩm Miên quanh năm suốt tháng, cũng không tới nhà cô được hai lần.
Đối thượng đôi con ngươi thanh triệt kia, trái tìm Thẩm Miên liền hung hăng xúc động một chút, cô che giấu cảm xúc dưới đáy lòng, cười hỏi, “Thím Lưu không ở nhà sao?”
“Mẹ và chị của tớ đều đã đi Xuyến Môn, chút nữa sẽ trở lại, cậu tìm mẹ tớ có việc gi không?”
“Tớ buồn chán nên đến chơi!” Thẩm Miên kéo ghế nhỏ qua trước mặt, trực tiếp ngồi ở bên cạnh Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy kéo ghế của chính mình dịch sang bên cạnh một chút, “Cậu ngồi bên này đi, nơi này có thể hơ lửa sưởi ấm”
Bạn cần đăng nhập để bình luận