Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 597: Thân thế bật mí 1

Chương 597: Thân thế bật mí 1Chương 597: Thân thế bật mí 1
Biết rõ ngọn nguồn, cảnh sát nhìn hai vợ chồng Thẩm Kiến Hoa nói: “Tuy rằng đây là tranh cãi gia đình, nhưng cô bé là người đứng thứ nhất toàn thành thị, lại chưa có thành niên, các người có nghĩa vụ cung cấp nuôi dưỡng cô bé, ngại với tính tình của hai vợ chồng các người, đứa trẻ không muốn trở về, trọ ở trường cũng là một loại bảo hộ đối với cô bé, các người mỗi tháng định kỳ phải trả sinh hoạt phí cho đứa trẻ, nếu các người không hiểu luật pháp, đợi chút nữa chúng tôi sẽ phổ cập một chút cho các người”
Chu Lan Phương không nghĩ tới, làm nửa ngày, Thẩm Miên đã tiêu hết tiền, còn muốn tìm cô đòi tiền? Cô tức đến thở hổn hển, dùng sức chụp Thẩm Kiến Hoa một phen, “Đây là phiền toái ngươi tìm trở về, ngươi nói cái gì đi?”
Thẩm Kiến Hoa không ngốc, hắn cũng đã nhìn ra, cảnh sát đứng ở phía của Thẩm Miên, muốn mang cô về nhà là không có khả năng, đứa nhỏ này, hắn xem như đã phí công nuôi dưỡng.
Nghe ý tứ trong lời nói của Miên, tiền cũng đã bị cô xài hết.
Hiện tại Miên đã biết thân thế của chính mình, thậm chí còn quyết tâm muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng bọn họ, hắn dù có trả nhiều phí nuôi nấng cũng là tốn công vô ích, hắn cũng không thể lại coi tiền như rác. Nghĩ vậy, Thẩm Kiến Hoa cắn răng một cái, dứt khoát nói thẳng: “đồng chí cảnh sát, kỳ thật tôi ăn ngay nói thật với các anh đi! Con bé căn bản không phải con gái đẻ của tôi, vợ tôi không thể sinh con, con bé là tôi nhặt được, không tin các người hỏi một chút, toàn thôn đều biết, tôi nuôi con bé lớn như vậy, cũng coi như là đã tận tình tận nghĩa, về sau chúng tôi liền đoạn tuyệt quan hệ cha con, tôi coi như nhiều năm như vậy đã nuôi một con sói mắt trắng, tôi cũng không cần phí dưỡng dục, đứa nhỏ này cũng đừng tìm tôi đòi học phí và sinh hoạt phí, chúng tôi coi như đã thanh toán xong.”
Nghe Thẩm Kiến Hoa nói, sắc mặt Hạ Nam hơi hơi trầm xuống, ánh mắt dừng ở trên người Thẩm Miên, trong ánh mắt toát ra một tia lo lắng, cô tuy rằng vẫn luôn biểu hiện thật hiểu chuyện, cơ linh giống một con hồ ly, nói đến cùng, cũng mới là đứa trẻ mười sáu tuổi mà thôi.
Tin tức này, cô có thừa nhận nổi không?
Các cảnh sát hoàn toàn không nghĩ tới, nơi này còn có một tầng quan hệ như vậy, đã nói mà, hai vợ chồng lớn lên không ra sao, sinh được một đứa con gái như hoa như ngọc, thành tích tốt như vậy, lại không cho đi học.
Ban đầu còn tưởng rằng là bị tư tưởng trọng nam khinh nữ quấy phá, làm nửa ngày, căn bản là không phải con đẻ.
“Các người nhặt cô bé về, liền không thể tùy tiện vứt bỏ, hiện tại hộ khẩu cô bé ở chỗ các người, chính là con gái các người, các người có nghĩa vụ dưỡng dục cô, chờ khi các người về già, cô bé cũng có trách nhiệm dưỡng dục các người, quan hệ không phải anh muốn giải trừ, là có thể giải trừ.”
Thẩm Kiến Hoa và Chu Lan Phương ngây dại, ý này là, hiện tại muốn ném, cũng không ném được, Thẩm Miên lại cho bọn hắn?
Đây là chuyện gì?
Hai người tức đến đầu tóc đều mau bốc khói.
So sánh với hai người, Thẩm Miên cũng không tốt hơn là bao, bởi vì kiếp trước, trước khi cô chết Chu Lan Phương đã nói, cô vẫn luôn cho rằng, chính mình là con gái riêng của Thẩm Kiến Hoa, nhưng nhìn ánh mắt Thẩm Kiến Hoa, căn bản không giống như là nói dối.
Hắn là vì không muốn thanh toán sinh hoạt phí cho cô mới nói như vậy, hay đây chính là sự thật?
Nghĩ nghĩ, Thẩm Miên quyết định hỏi cho rõ ràng, “Con không phải con gái riêng của ba?”
“Cái gì mà con gái riêng?” Thẩm Kiến Hoa hiện tại nhìn thấy Thẩm Miên liền nổi giận, “Tôi cả đời luôn luôn thanh thanh bạch bạch, nơi nào có con gái riêng?”
Thẩm Miên buột miệng thốt ra, “Chính mẹ nói con là con riêng của ba và người phụ nữ bên ngoài.” “Kia đều là cô ấy bị bệnh đa nghi đoán mò.”
Thẩm Kiến Hoa cho rằng, cô là từ trong miệng Chu Lan Phương nghe được lời này, mà Chu Lan Phương lại tưởng Thẩm Miên trong lúc vô ý nghe lén được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận