Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 607:

Chương 607:Chương 607:
Không chết được người Lý Thơ Bình cảm động nói không nên lời, cô đặt đứa trẻ ở trong phòng ngủ, sau đó mới nói sự tình phát sinh ngày hôm qua, nhưng cô lược bớt đoạn lời nói Uông Đồng Thành vu hãm cô cùng Hạ Nam.
Tiểu Thúy biết cô bởi vì tức giận, đã một ngày không ăn cơm, chạy nhanh đi phòng bếp nấu mì trứng cho cô.
Đối với chuyện cô bị đánh, Hạ Nam chỉ nhíu mày không nói, đây là hôn sự của Lý Thơ Bình, hắn dù sao cũng là người ngoài, không thể bàn luận.
“Chị Thơ Bình, chị đã chết tâm với hắn chưa?” Uông Đông Thành động thủ đánh Lý Thơ Bình, đây là một cơ hội tốt, Thẩm Miên quyết định nhân cơ hội nhỏ thuốc nhỏ mắt cho cô, “Uông Đông Thành vốn dĩ không phải người tốt, đối với chị cũng không tốt, người nhà hắn cũng không tốt, hiện tại còn động thủ đánh chị, loại chuyện đánh người này, chỉ cần có một lần, sẽ có lần thứ hai, chị đừng dễ dàng tha thứ cho hắn”
Thẩm Miên không xác định Lý Thơ Bình là muốn ly hôn, hay chỉ nhất thời tức giận, qua một đoạn thời gian sẽ bình thường, cũng không dám nói quá trực tiếp.
Biểu tình Lý Thơ Bình thống khổ, “Lòng chị rất loạn”
Cô muốn ly hôn, nhưng sau khi ly hôn, đứa trẻ sẽ không có ba, cô cũng sợ người nhà mẹ đẻ không tiếp thu được sự tình cô ly hôn, càng không biết như thế nào đối mặt với cha mẹ, đây cũng là nguyên nhân khiến cô nhờ Hạ Nam bảo mật.
Ly hôn, đối với phụ nữ niên đại này tới nói, xác thật không dễ lựa chọn, Thẩm Miên cũng không bức bách cô, thấy Tiểu Thúy bưng một chén mì ra tới, cô vội nói: “chị Thơ Bình, mì đã nấu xong, chị ăn trước một chút rồi nghỉ ngơi đi! Chuyện khác, ngày mai lại nghĩ, nơi này chị muốn ở bao lâu cũng được, không cần có áp lực tư tưởng”
Lý Thơ Bình gật đầu, “Đã khuya, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi! Mấy ngày nay vẫn luôn vì chuyện của chị mà bôn ba, thật sự vất vả cho mọi người”
Nghe cô nói như vậy, Hạ Nam gật đầu một cái, xem như đáp lại lời cô nói, lúc sau nói với Thẩm Miên: “Lấy quần áo, tắm rửa rồi ngủ.”
“Vâng” Thẩm Miên lên tiếng, “chị Thơ Bình, chị ăn xong đi ngủ sớm một chút, em đi tắm rửa”
“Ừ”
Lý Thơ Bình gật đầu, ăn mì do Tiểu Thúy nấu xong, đôi mắt cô lại là một trận chua xót, thấy Tiểu Thúy còn ngồi bên cạnh bồi cô, cô cười cười, “Tiểu Thúy, cảm ơn em, em cũng đi ngủ sớm một chút đi! Các em ngày mai đều phải dậy sớm.”
“Chị Thơ Bình, vậy chị ăn xong thì cứ để trong nồi, chén đũa chờ ngày mai em dậy sẽ rửa” Tiểu Thúy không biết đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không biết an ủi, ngồi không có chút xấu hổ, liền về phòng trước.
Thẩm Miên cầm quần áo, đi theo Hạ Nam trở về căn hộ, tắm rửa đơn giản xong, khi ra tới liền nhìn thấy hắn ngồi xem báo ở trên sô pha, Thẩm Miên nghĩ nghĩ, vẫn tiến đến bên cạnh Hạ Nam ngồi xuống.
Thấy thế, Hạ Nam buông báo trong tay xuống, nhìn về phía cô, “Có việc sao?”
Cô vừa mới tắm xong, tóc mái ướt đầm dề dán ở trên mặt, khuôn mặt nhỏ cũng đỏ bừng, thoạt nhìn trong đáng yêu lại lộ ra một tia khác lạ, Hạ Nam đột nhiên cảm thấy ngực có chút ngứa, hắn bất động thanh sắc dời tầm mắt đi.
Thẩm Miên cũng không có chú ý tới dị thường của hắn, tâm tư của cô đều ở trên sự tình của Lý Thơ Bình, “anh Hạ, em ở cửa thang lầu bệnh viện, nghe được tiếng kêu thảm thiết của Uông Đông Thành, anh đánh hắn? Sẽ không ra mạng người chứ?”
Bởi vì cô trọng sinh, rất nhiều chuyện khả năng sẽ thay đổi, Thẩm Miên có chút lo lắng, vạn nhất một đời này, không phải Lý Càng đánh chết Uông Đông Thành, mà là anh Hạ đánh chết Uông Đông Thành thì làm sao?
Hóa ra cô đang lo lắng việc này? Hạ Nam hơi hơi nhướng mày, “Anh chỉ bẻ tay hắn, không chết người được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận