Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 610: Về sau đừng kêu cô Miên

Chương 610: Về sau đừng kêu cô MiênChương 610: Về sau đừng kêu cô Miên
Thẩm Miên nhìn thoáng qua điểm trên bài thị, nhàn nhạt nói một câu, “Chúc mừng”
Vốn tưởng rằng Thẩm Miên sẽ bởi vì thi không bằng cô mà hổ thẹn, không nghĩ tới Thẩm Miên bình tĩnh như vậy, cô lại trở thành vai hề nhảy nhót, Dương Tiểu Tế nổi giận.
“Thẩm Miên, cậu đừng tưởng rằng làm bộ cái gì cũng không thèm để ý, là có thể che giấu tự tỉ trong nội tâm của cậu, tớ nói cho cậu biết, ba năm sau, tớ nhất định sẽ thi tốt hơn cậu, đến lúc đó vị trí đứng thứ nhất toàn thành thị chính là của tớ.”
Thấy dáng vẻ cô phẫn nộ, Thẩm Miên đột nhiên tưởng trêu cô, vì thế cố ý nói, “Vậy cậu phải nắm chặt thời gian nỗ lực, rốt cuộc, tớ lại lần nữa thi được thứ nhất toàn thành thị, chỉ cần bảo trì thành tích này, lại tiến bộ thêm một chút là được rồi, cậu thì không, cậu còn phải đánh bại người thi tốt hơn so với cậu.”
“Cậu.....” Dương Tiểu Tế tức đến khuôn mặt nhỏ đều đỏ, cố tình lời Thẩm Miên nói lại đều là sự thật, cô không tìm ra được lời để phản bác, nghẹn một hồi lâu mới nói: “Thẩm Miên, cậu đừng quá đắc ý, kiêu ngạo tất bại, tớ cũng không tin, ba năm sau, cậu còn có thể thi tốt hơn so với hiện tại, tớ nhất định thi tốt hơn cậu.” “Cố lên”
Thẩm Miên hướng cô làm một cái thủ thế cố lên, cất sách vở vào cặp, thần thanh khí sảng đi ra khỏi phòng học.
Dương Tiểu Tế tức đến đỏ mặt tía tai, đôi mắt trừng phình phình, Lục Tư Viễn thấy thế, lộ ra một bộ biểu tình xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, “Đã sớm khuyên cậu ngừng nghỉ đi, cậu càng không nghe, càng tự rước lấy nhục đi?”
“Lục Tư Viễn.....”
Dương Tiểu Tế tức đến dậm chân, hét lớn một tiếng, không có ngoài ý muốn, cô lại một lần bị Lục Tư Viễn chọc cho khóc, bụm mặt chạy ra khỏi phòng học.
Thấy một màn như vậy, Đỗ Hiểu Huy đi lại đây, “Lục Tư Viễn, cậu cũng thật là lợi hại, lại một lần nữa chọc cho Dương Tiểu Tế tức đến khóc, trong trường học, ngoại trừ cậu và Miên, không có mấy người dám cứng đối cứng với cậu ấy như vậy.”
“Chính là do các cậu đã chiều cậu ấy thành như vậy” Lục Tư Viễn khinh thường hừ một tiếng, hắn mới không sợ Dương Tiểu Tế, nếu muốn đâm vào đinh, phải tự gánh vác hậu quả.
“Trâu bò.”
Đỗ Hiểu Huy hướng hắn dựng một ngón tay cái, khi học ở sơ trung, hắn không phục Lục Tư Viễn, cảm thấy Lục Tư Viễn cũng chỉ biết ức hiếp nữ sinh, tới cao trung hắn mới hiểu được, Lục Tư Viễn là người ai cũng dám ức hiếp, căn bản không xem bối cảnh.
Lục Tư Viễn trừng hắn một cái, nhắc nhở: “Về sau đừng gọi cậu ấy là Miên, nghe ghê tởm muốn chết” Từ khi nào, tên oắt này lại thân với Thẩm Miên như vậy? Còn gọi là Miên, nghe cũng đau cả đầu.
“Vậy gọi là gì?”
Đỗ Hiểu Huy vẻ mặt phát ngốc.
“Gọi tên, bằng không còn có thể gọi là gì?” Lục Tư Viễn tức giận nói hai chữ, “Thẩm Miên”
Đỗ Hiểu Huy: “......” Tên này có bệnh đi?
Bên này, Thẩm Miên trở lại chỗ ở, Lý Thơ Bình đã cùng Tiểu Thúy nấu xong cơm chiều, mấy người ăn cơm, Lý Thơ Bình liền bảo Thẩm Miên cùng cô trở về lấy đồ, cô đi vội vàng, đứa trẻ và cô cũng không có quần áo để thay, giờ này Uông Đông Thành còn chưa có trở về, các cô lấy xong sẽ đi, căn bản sẽ không đụng phải Uông Đông Thành.
Nhưng, vì an toàn khởi kiến, hai người vẫn để đứa trẻ lại nhà, nhờ Tiểu Thúy hỗ trợ trông.
Làm các cô trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, hai người thế nhưng ở cửa nhà đụng phải Phan Sẽ Vân cùng vợ chồng anh họ Uông, hóa ra, ngày đó được lời của Uông Đông Thành, anh họ Uông nói với vợ, hai người đều kiềm chế không được kích động, sau khi lại mặt liền cùng Phan Sẽ Vân tới trong thành phố, kết quả sau khi giữa trưa tới, vẫn luôn không vào được, mắt thấy giờ cơm chiều đều đã qua, còn chưa có người mở cửa, Phan Sẽ Vân nổi trận lôi đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận