Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 617: Chúng ta tin tưởng

Chương 617: Chúng ta tin tưởngChương 617: Chúng ta tin tưởng
ngươi
Lý Cư Lâm không vui nhìn hắn một cái, rõ ràng đối với hành vi hắn đánh gãy lời Thẩm Miên nói rất bất mãn, hắn bưng một chén trà do Tiểu Thúy rót cho, nhấp một ngụm, “Miên, cháu nói tiếp đi”
Hứa Mẫn sợ thái độ Lý Cư Lâm dọa đến Thẩm Miên, chạy nhanh nhẹ giọng tiếp một câu, “Miên, cháu đừng sợ, cứ nói sự thật ra là được, chỉ cần cháu nói, bác và bác Lý của cháu đều tin tưởng, chúng ta tin tưởng cháu là một đứa trẻ ngoan”
Lý Cư Lâm giả vờ tức giận nhìn thoáng qua vợ, lại không thật sự trách cứ cô.
Uông Đông Thành tức giận, Hứa Mẫn này không phải rõ ràng bảo Thẩm Miên đừng thừa nhận trộm tiền sao? Trong lòng khó chịu, nhưng hắn cũng không dám nhiều lời, Lý Cư Lâm chán ghét người khác chen vào nói, hắn vừa rồi đã phạm vào tối ky một lần.
Thẩm Miên bị Hứa Mẫn nói cho cảm động, cũng biết rõ Lý Cư Lâm không phải thật sự hoài nghỉ cô, nhưng nếu bọn họ đã hỏi, cô cũng không gạt, yêu cầu của Lý Cư Lâm đối với học sinh, cô có biết, cô sẽ không bởi vì chính mình mà để Lý Cư Lâm bị người ở sau lưng lên án.
“Bác Lý, cháu xác thật từ trong nhà ôm một bình tiền ra tới, nhưng tiền không phải cháu trộm, mà do chính cháu bày quán làm buôn bán kiếm được, cháu trước kia vẫn luôn ở chợ bán thức ăn bày quán, còn đã từng đi qua cửa tiểu khu nhà bác, cũng chính là khi đó cháu nhận thức chị Thơ Bình, việc này các bác hẳn cũng đều đã biết, sau này cháu còn dùng tiền kiếm được để nộp học phí và mở một cửa hàng bán thực phẩm”
Cô lời ít mà ý nhiều nói lý do có tiền, làm người chọn không ra một chút tật xấu.
Uông Đông Thành trợn tròn mắt, hắn không nghĩ tới, Thẩm Miên nói mấy câu, đã hóa giải chuyện này, hắn không cam lòng, đưa ra nghi ngờ với lời nói của Thẩm Miên, “Em bày quán có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Người khác nói em đã ôm đi vài ngàn đồng tiền”
“Người khác nói em ôm đi mấy ngàn chính là mấy ngàn sao?” Thẩm Miên cười lạnh, “Em nói người khác nhìn thấy anh giết người, anh liền đi ngồi tù sao!”
Uông Đông Thành không nghĩ tới miệng Thẩm Miên lợi hại như vậy, bị dỗi tiếp không được lời nào.
“Bác Lý, cháu muốn nói một câu” Tiểu Thuý vẫn luôn không có cảm giác tồn tại gì, run run rẩy rẩy lên tiếng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lý Cư Lâm nhìn cô một cái, “Cháu nói đi.” Tiểu Thúy nuốt một ngum nước miếng, nhỏ giọng nói: “Cháu là hàng xóm của Miên, cháu có thể chứng minh lời Miên nói đều là thật, cháu khi đó thường xuyên đi cùng cậu ấy, cậu ay ngày nghỉ đi bán đồ ăn, cháu đi đến nhà bạn học của cậu ấy giúp việc, mỗi khi đến thứ bảy, cậu ấy đều cùng bạn học kéo một xe đồ ăn đến trong thành phố bán, tiền thật sự đều là chính Miên kiếm được”
“n” Nghe cô nói xong, Lý Cư Lâm gật gật đầu, sắc mặt lại không quá tốt.
Uông Đông Thành chưa từ bỏ ý định, “Em ấy là nhân viên của Thẩm Miên, khẳng định sẽ hướng về em ấy, con có thể gọi Chu Tư Vũ em họ của em ấy tới làm chứng.”
“Uông Đông Thành, anh đừng có không có việc øì liên tìm việc.” Lý Càng tức giận trừng Uông Đông Thành, đợi lát nữa lại thu thập hắn.
Thẩm Miên cũng liếc mắt nhìn Uông Đông Thành một cái, trực tiếp ra đòn sát thủ, “Bác Lý, lúc trước khi cháu ôm tiền đi, anh Hạ cũng biết”
Lời này vừa ra, Hứa Mẫn và Lý Cư Lâm tức khắc sửng sốt một chút, hai người không nghĩ tới, việc này Hạ Nam cũng tham dự.
Hạ Nam vẫn luôn lạnh nhạt nghe mấy người nói chuyện, đáy mắt rốt cuộc hiện ra một tia cười, con bé này rốt cuộc đã nhớ tới hắn.
“Bác Lý, việc này không cần làm chứng, em ấy không trộm tiên” Ngắn gọn một câu, chứng minh sự trong sạch của Thẩm Miên, ở đây ai cũng biết, Uông Đông Thành dù có xuyên tạc đến đâu, cũng không đỉnh được một câu của Hạ Nam.
Nghe Hạ Nam nói như vậy, Lý Cư Lâm chẳng những không cao hứng, sắc mặt ngược lại càng thêm khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận