Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 62: Đuổi bà mối Lý đi

Chương 62: Đuổi bà mối Lý điChương 62: Đuổi bà mối Lý đi
“Sao lại không muốn nữa, trong lòng em không phải rõ ràng sao?” Trong lòng thím Lưu đã sớm nghẹn một hơi, lúc này rốt cuộc không nhịn được nữa, “Em gái à, chị chính là tin tưởng em, mới để Nhị Ni gặp mặt Từ Hải, nhưng em làm chuyện như vậy, em cảm thấy em không làm thất vọng sự tín nhiệm của chị sao?”
“Chị Lưu, chị nói vậy là có ý gì?” bà mối Lý không cao hứng, “Em có ý tốt giới thiệu đối tượng cho con gái chị, sao lại bị nói thành người xấu như vậy?”
Bà mối Lý hiện tại đã thực xác định, có người ở trước mặt thím Lưu nói gì đó, nhưng bị người khác nghi ngờ nhân phẩm, đó chính là thật sự, cô cũng không cao hứng!
Đừng để cho cô biết ai ở sau lưng khua môi múa mép, nếu không, cô khẳng định sẽ đi sẽ xé rách miệng của người đó.
“Em giới thiệu con gái của chị cho nhà họ Từ như vậy, không phải là đẩy nó vào hố lửa sao?” Lời đã nói đến như vậy, thím Lưu cũng không cất giấu nữa, mẹ Từ là người như thế nào, cô đã được tận mắt chứng kiến.
Quả nhiên là có người quấy rối, trong lòng bà mối Lý có hơi chút hoảng, ngoài miệng lại rất kiên cường, “Chị Lưu, chị đây là nghe kẻ miệng rách nào khua môi múa mép vậy? Nếu nhà họ Từ thật sự không tốt, em có thể giới thiệu cho nhà chị sao?”
“Chị đi khắp làng trên xóm dưới hỏi thăm xem, những đôi mà em đã mai mối, có ai sau khi cưới mà không sống tốt không?”
Thím Lưu tự nhiên sẽ không ngốc đến mức nói ra Thẩm Miên, cô hừ một tiếng, “Chị không cần hỏi thăm, chị là chính mắt nhìn thấy”
Tiểu Thúy ở một bên nghe được đối thoại của hai người, vẫn luôn lo lắng đề phòng, thấy mẹ cô không nói ra tên của Thẩm Miên, mới thở phào nhẹ nhốm.
Bà mối Lý là người không nói lý, nếu biết là Thẩm Miên nói, chắc chắn sẽ đi tìm cô lý luận, Thẩm Miên là một cô gái nhỏ, sao có thể đấu được một người phụ nữ như bà mối Lý?
Nghe nói chính mắt nhìn thấy, bà mối Lý nghĩ thầm, hỏng rồi, không phải là bộ dáng mẹ Từ cãi nhau cùng hàng xóm bị chị Lưu nhìn thấy được chứ?
Con gái trong thôn kết thân, mọi người đều thích đi hỏi thăm cha mẹ và người trong nhà của đối phương một chút, vạn nhất chị Lưu đi hỏi thăm đụng trúng thì sao.
Rốt cuộc làm bà mối nhiều năm như vậy, phản ứng của cô vẫn là rất nhanh, lập tức hòa hoãn sắc mặt, nói lời khách sáo, “Chị đã nhìn thấy gì? Có phải có hiểu lầm gì hay không?”
“Cũng đừng nói là hiểu lầm hay không hiểu lầm, coi như Nhị Ni nhà ta không có phúc khí, việc này đừng nói thêm nữa”
Đã sắp đến tết, thím Lưu cũng không muốn cùng bà mối Lý cãi nhau, xụ mặt đưa người ra cửa.
Bà mối Lý có chút chột dạ, cũng không tiện nói nhiều, biểu tình ngượng ngùng rời đi.
Lan Phương ở bên cạnh giếng rửa rau Chu nhìn thấy hết thảy, không xem TV cô ở trong 6 chăn nạp đế giày một ngày, đã sớm nhàm chán muốn chết.
Mắt thấy có cơ hội bát quái, cô một chút cũng không bỏ lỡ, chạy nhanh gọi thím Lưu lại, “bà mối Lý không phải tới làm mai cho Nhị Ni sao? Sao lại cãi nhau thế?”
Thím Lưu trong lòng nghẹn một bụng hỏa khí, đang không có ai để tố khổ, liền nói ngay, “Tôi nói với cô, về sau bà mối Lý nếu làm mai cho Miên cùng Tư Vũ, cô nhất định phải hỏi thăm rõ ràng tình huống trong nhà của nhà trai trước, người như bà mối Lý, chỉ cần nhà trai chịu cho bao lì xì, người øì cũng có thể giới thiệu.”
“Tôi nghe nói cô ta giới thiệu một người trông không tồi cho Nhị Ni mài!”
Từ Hải Dương tới thôn, không ít người gặp được, mọi người đều ở sau lưng nghị luận, người con trai kia lớn lên trông ngay ngắn.
“Người trông có tốt, Nhị Ni nhà ta về sau cũng không thể cãi lại cổ họng của người khác đi?”
Thím Lưu kể lại toàn bộ chuyện hồi sáng. “Đây không phải thiếu đạo đức sao?” Chu Lan Phương biểu hiện so với thím Lưu còn tức giận hơn, “Nếu ai giới thiệu cho Tư Vũ nhà ta như vậy, ta sẽ lao lên xé rách miệng cô.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận