Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 64: Them cô

Chương 64: Them côChương 64: Them cô
“Cô, cháu chỉ một lòng một dạ đọc sách, nào có thời gian rỗi quản việc này!” vẻ mặt Chu Tư Vũ đắc ý, “Lời vừa rồi chỉ là thể hiện ở trước mặt thím Lưu, bằng không chúng ta hiện tại có thể có hạt dưa ăn sao?”
Nhị Ni gả cho ai, cô mới mặc kệ.
Chu Tư Vũ cùng Chu Lan Phương đều là loại người có tâm ghen ghét tương đối mạnh, thích xem chuyện chê cười của người khác, người khác sống không tốt, mới có thể làm nổi bật lên cuộc sống tốt đẹp của các cô, cảm giác về sự ưu việt trong nội tâm mới có thể được thỏa mãn.
Chu Lan Phương vừa nghe, tâm tình nháy mắt tốt lên, “Cháu thật sự không quản việc này sao?”
“Cháu mới không ngốc như vậy đâu.”
“Cô đã nói mà, sao cháu có thể làm chuyện hồ đồ như vậy được” Tư Vũ chính là thông minh giống cô.
Tâm tình tốt lên, Chu Lan Phương cũng không cắn hạt dưa nữa, bỏ hạt dưa trong tay vào lại trong túi, “Cháu cho hạt dưa vào trong túi đi, đừng để đứa con hoang kia ăn vụng mất”
Thẩm Miên về đến nhà, các cô đã ăn xong cơm chiều, trên bàn trong nhà chính bầy đầy chén đũa chưa thu dọn, cô buông cặp sách xuống, thu thập vào phòng bếp, liền nhìn thấy vỏ hạt dưa đầy đất, biết rõ tính nết của hai cô cháu này, cô cũng không trông cậy vào có thể ăn được gì.
Rửa sạch xong, trở lại trong phòng, vừa mới lên giường mở sách vở ra, Chu Tư Vũ đã từ bên ngoài trở về, cô tiến đến trước mặt Thẩm Miên, lấy ra một ít hạt dưa cuối cùng.
“Chị, ăn hạt dưa đi, em chuyên môn giữ lại cho chị đấy”
“Không ăn” Thẩm Miên cười lạnh một tiếng trong đáy lòng, Chu Tư Vũ luôn ở trong vô hình, dùng phương thức quá khứ dỗ dành cô.
“Chị không ăn thật sao?” Chu Tư Vũ cắn một hạt dưa, cố ý làm cô thấy thèm, “Ngũ vị hương, ăn rất ngon.”
“Đừng quấy rầy ta đọc sách” Thẩm Miên phát ra cảnh cáo.
Có cô che chở, dượng không ở nhà, Chu Tư Vũ không có bận tâm gì, cũng không sợ Thẩm Miên tức giận, cô tiếp tục tiến lên, “chị, chị nghe được chuyện nhà Từ Hải Dương từ chỗ nào vậy? Có phải Lục Tư Viễn nói cho chị hay không?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Thôn Thượng Hà cách trường học các cô khá xa, trong lớp cũng không có học sinh thôn Thượng Hà, Thẩm Miên lại không chơi cùng các bạn học khác, cô cảm thấy việc này hẳn là không thoát được quan hệ cùng Lục Tư Viễn.
Thẩm Miên không đáp, hỏi lại, “Hạt dưa là thím Lưu cho sao?”
Chu Lan Phương tương đối lười, cũng tương đối keo kiệt, ngày thường không nỡ mua đồ ăn vặt, Chu Tư Vũ hiện tại hỏi chuyện này, thuyết minh thím Lưu đã trò chuyện cùng các cô, nơi phát ra hạt dưa liền rõ ràng.
Chu Tư Vũ hừ một tiếng, nằm trở về một đầu khác của giường, “Đây cũng không phải là cho chị, đây là thím Lưu khen em thông minh, cho em” con bé chết tiệt kia tỉnh như khỉ, ngay lập tức đã đoán trúng nguồn gốc của hạt dưa.
Nhận được chứng thực, Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, cô không nhớ thương chút đồ ăn vặt này, chỉ muốn nhắc nhở Chu Tư Vũ một chút, đừng ở trước mặt cô khoe khoang.
Chu Tư Vũ ghét nhất bộ dáng này của Thẩm Miên, làm cảm giác về sự ưu việt trước kia của cô không còn sót lại chút gì.
Cô hù dọa Thẩm Miên, “Đây là việc hôn nhân do bà mối Lý nói, chị làm cho người ta thất bại, nếu bà mối Lý biết, chị sẽ không có quả ngọt mà ăn.”
“Có thể ăn hạt dưa, ngươi cùng việc này cũng thoát không khỏi quan hệ đi?”
Kiếp trước, Chu Tư Vũ đã làm không ít việc nhặt công lao này, Thẩm Miên không cần đoán cũng có thể biết cô đã ở trước mặt thím Lưu nói gì đó.
Ánh mắt biết rõ hết thảy kia làm Chu Tư Vũ chột dạ, nhưng cô đương nhiên sẽ không thừa nhận, mạnh miệng nói: “Việc này em cũng không biết, em cũng không quen Từ Hải Dương, chị đừng loạn hất chậu phân vào người khác.”
Cô đặt một ít hạt dưa trong tay đến trước mặt Thẩm Miên, “Đây là thím Lưu khen thưởng cho chị.”
Nói xong, đắp chăn ngủ.
Sự tình là Thẩm Miên làm, hạt dưa cô cũng đã đưa cho Thẩm Miên, tìm việc cũng không tìm đến trên đầu cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận