Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 648: Tân niên 5

Chương 648: Tân niên 5Chương 648: Tân niên 5
Buổi tối, chính Hạ Nam xuống bếp nấu cơm, sau khi ăn xong, Thẩm Miên lại ngồi trên sô pha xem chương trình xuân, lần này Hạ Nam cũng không có đọc báo nữa, mà ngồi ở một bên cùng nhau xem, hai người ngẫu nhiên còn nói chuyện phiếm vài câu.
Tới 9 giờ, cơn buồn ngủ tới, cô vốn định trở về ngủ, hắn lại nghiêm trang nói: “ Phòng cho khách đã thu dọn xong, hai ngày này em ở đó đi! Trời lạnh, buổi tối đi qua lại không có tiện”
Nghe vậy, Thẩm Miên cũng không cự tuyệt, buổi tối ở lại bên này, cô tắm rửa một phen, trở lại phòng, phát hiện Hạ Nam đã đổi chăn thành chăn đông, mặt trên có một cỗ mùi nắng rất dễ ngửi.
Bên ngoài vang lên tiếng pháo hoa, pháo nổ, cô kéo bức màn ra, phát hiện bên ngoài có rất nhiều người bắn pháo hoa, ở trong bóng đêm đen nhánh, pháo hoa xinh đẹp không gì sánh được.
Ban đêm ở nông thôn, dù có ăn tết, cũng gần như là không nhìn thấy có người đốt pháo hoa, mọi người đến tiền ăn thịt đều không có, ai có tiền đốt pháo hoa chứ?
Nhưng ở trong thành phố, mấy thứ này lại không hề là vật hiếm lạ gì, cô thưởng thức cảnh đẹp bên ngoài, đột nhiên phát hiện có cái gì màu trắng, bay ở trên cửa sổ, rất nhanh liền hòa tan. Tuyet roi?
Ánh mắt Thẩm Miên sáng lên, mở cửa sổ ra, bông tuyết như lông ngỗng theo gió lạnh thổi vào tới, lớn như vậy, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy pháo hoa và bông tuyết đẹp.
Trong lòng đột nhiên đặc biệt kích động, cô không nhịn được muốn chia sẻ việc tuyết rơi với Hạ Nam.
“Anh Hạ, bên ngoài tuyết rơi.”
Hạ Nam mới từ toilet ra tới, trên tay còn đang làm động tác chà lau, nghe được âm thanh của cô, hắn ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy hai mắt cô sáng lên, tươi cười tràn ngập hương vị ánh mặt trời, thập phần xinh đẹp.
Hắn dừng động tác lại, đi về phía cô, nhàn nhạt hỏi một câu, “Tuyết rơi?”
“Vâng” Thẩm Miên vẫn luôn coi Hạ Nam như anh trai, tuy rằng linh hồn cô là một bà cô 40 tuổi, nhưng khí tràng trên người hắn quá cường đại, cô không có biện pháp coi hắn trở thành trẻ con giống như Lục Tư Viễn, giờ phút này cô cũng không có nghĩ nhiều, dẫn hắn đi đến bên cửa sổ, vui vẻ chỉ ra bên ngoài nói: “Anh Hạ, anh xem, bên ngoài tuyết thật lớn, tới ngày mai khẳng định sẽ rất dày, pháo hoa cũng rất đẹp, trong thôn em cũng không có pháo hoa đẹp như vậy.”
“Bên ngoài lạnh, đóng cửa sổ lại xem” Biểu tình Hạ Nam nhàn nhạt, tựa hồ đối với cảnh đẹp bên ngoài một chút cũng không có hứng thú, hắn giơ tay đóng cửa sổ lại, ngăn gió bắc thổi vào.
Thẩm Miên: “......”
Anh Hạ là người lớn lên ở thành phố, đã sớm thấy nhiều đi?
Hai người ai cũng không nói chuyện, sóng vai đứng ở phía trước cửa sổ nhìn bóng đêm trong chốc lát, một lát sau hắn nói: “Đừng xem quá muộn, sớm lên giường ngủ đi”
Nói xong, hắn xoay người đi ra ngoài, còn tri kỷ giúp cô đóng cửa phòng lại.
Thẩm Miên lại nhìn trong chốc lát, sau đó mới lên giường ngủ, một đêm ngủ ngon, còn làm một giấc mộng đẹp trúng giải thưởng lớn 500 vạn, một giấc ngủ dậy, đã là 7 giờ rưỡi sáng.
Nhìn thấy Hạ Nam đã nấu xong cơm sáng, Thẩm Miên có chút ngại, “anh Hạ, em không cẩn thận ngủ quên.”
Kỳ thật, cô cũng giống rất nhiều cô gái nhỏ, cũng có thói quen ngủ nướng, nhưng cô biết, thời gian của cô thực quý giá, không thể lãng phí ở trên việc ngủ nướng, cho nên vẫn luôn đều thực quy luật, ngủ sớm dậy sớm.
Ngày hôm qua là bởi vì quá thả lỏng, tâm tình tốt, mới ngủ quên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận