Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 649: Tân niên 6

Chương 649: Tân niên 6Chương 649: Tân niên 6
“Không có việc gì, cơm vừa mới nấu xong, em đi rửa mặt rồi ăn cơm.” Biểu tình Hạ Nam nhàn nhạt, dù là ngày tất niên 30, hắn cũng không có cảm giác gì đặc biệt, giống như ăn tết với hắn mà nói không khác gì ngày bình thường.
Thẩm Miên không giống vậy, cô cảm thấy tết này, là cái tết vui vẻ nhất của hai đời, tuy rằng chỉ có hai người là cô và anh Hạ, cô lại một chút cũng không cảm thấy cô đơn.
Rửa mặt xong, cô vui tươi hớn hở ngồi xuống đối diện hắn ăn cơm, cũng không biết có phải do ăn tết hay không, hắn nấu cơm sáng so với ngày thường phong phú hơn một ít.
Thẩm Miên uống một ngụm cháo, đầu óc cũng bay nhanh chuyển động, lên kế hoạch ăn tết như thế nào, suy nghĩ một vòng, nghĩ tới hai điểm quan trọng, dán câu đối xuân, ăn sủi cảo, đây là hai việc mọi người làm khi ăn tết.
“Anh Hạ, đợi chút nữa ăn cơm sáng xong, chúng ta dán câu đối xuân và làm van thắn đi?”
Hạ Nam ngữ khí mang ghét bỏ trả lời hai chữ, “Phiền toái”
Không chờ Thẩm Miên nói chuyện, hắn lại bổ sung một câu, “Trong nhà không có câu đối xuân.”
“Cái này em đã nghĩ kỹ rồi” Đôi mắt Thẩm Miên nhíu lại, “Em có bút lông và mực nước, còn có giấy đỏ, đến lúc đó dùng kéo cắt một chút, anh viết hai câu đối Phúc là được rồi, chúng ta cũng không cần quá nhiều, dán lên cửa thôi, ngày hôm qua có mua rau cần và thịt lợn, làm van thắn cũng không thành vấn đề.”
Tiếng Anh của anh Hạ tốt như vậy, viết hai câu đối phúc, nhất định không thành vấn đề, về việc này, cô một chút cũng không nghi ngờ.
“ý đồ xấu nhưng thật ra không ít” Hạ Nam cười nhạt một tiếng, xem như đáp ứng.
Cơm nước xong, Hạ Nam thu dọn chén đũa, Thẩm Miên vui vẻ trở về cầm bút lông cùng giấy đỏ, chờ đến khi Hạ Nam từ phòng bếp ra tới, cô đã cắt xong giấy đỏ, đặt giấy và mực ở trên bàn phòng sách.
Hạ Nam chỉ hơi hơi suy tư một chút, liền cầm lấy bút viết hai câu đối phúc, bút lông hắn hữu lực, uốn lượn như rồng, Thẩm Miên dưới đáy lòng chấn động một phen.
Anh Hạ giống như là một quyển bách khoa toàn thư, cái gì cũng biết, lại đều thực xuất sắc.
Người như vậy, đặt ở thời đại nào, cũng là bá chủ một phương, thời gian sông dài, không mai một được tài hoa trên người anh ấy.
Âm thầm cảm thán một phen, cô đi theo phía sau Hạ Nam, cầm hồ dán tới cửa, vừa thấy độ cao của khung cửa, cô đưa hồ dán trong tay cho Hạ Nam. “Anh Hạ, anh cầm hộ em”
Nói xong, xoay người trở về trong phòng, khi lại lần nữa ra tới, trong tay ôm một chiếc ghế dựa, kết quả đi đến cạnh cửa, liền thấy hắn đã dán xong một bộ câu đối xuân, khung cửa cô với không tới, đối với hắn tới nói, duỗi tay là đến.
Cô xấu hổ đứng trong chốc lát, trên trán giống như có một đàn quạ đen bay qua.
Hạ Nam mắt mang ý cười, khóe miệng hơi cong xác minh tâm tình của hắn.
Dán xong câu đối xuân, hai người lại vội vàng băm nhân sủi cảo, cô giống như con quay, Ở trong phòng bếp đổi tới đổi lui, Hạ Nam lại không vội, tiến trình trên tay một chút cũng không chậm trễ.
Chuẩn bị tốt nhân và vỏ, Thẩm Miên đề nghị đi đến bàn cơm làm van thắn, “anh Hạ, bàn ăn lớn, tiện để sủi cảo, chúng ta cầm qua đó gói đi?”
Hạ Nam đang muốn trả lời, chuông cửa lại đột nhiên vang lên, Hạ Nam hơi hơi nhướng mày một chút, tựa hồ rất bất mãn với người gây nhiễu bọn họ làm van thắn, Thẩm Miên cũng sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại đây, lập tức nói.
“Em đi mở cửa”
Đêm 30, người có thể tới đây nhất định là quan hệ rất tốt với anh Hạ, Nguyễn Dễ Dương đã sớm về thủ đô quản lý công việc bên kia, một nhà Lý Càng cũng đã đi thủ đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận